Ru tình nhạt phai

Những ngày mây trắng bay ngang lưng trời Những ngày câu hát đưa nôi buồn tênh Những ngày làn mưa trôi trôi bồng bềnh Những ngày gió nhẹ thênh thênh, thênh thênh Đời mênh mông quá, ta có tìm nhau? Đường dài xa xôi, biết lòng còn nhớ? Hoa đã vàng phai, tình sâu hóa cũ Về nơi cuối trời, trăng sầu tương tư Trăng khóc thương tình, em khóc thương mình Lạnh lùng đêm thâu, đèn dầu quạnh vắng Đêm đã dần phai, bóng ai nhạt nhòa Tựa cửa nhìn trăng, nghiêng nghiêng dáng hoa Em ngồi em nhớ, em ngồi em chờ Chờ ai đợi ai, đời trôi mệt nhoài Thì thôi em nhé! Xua tan muộn phiền Ngày mai nắng lên, đời sẽ bình yên Linh Lan, 28/06/2015