Hạ Xa

Chiều nhuộm tím triền sông
Cánh đồng thơm mắt khói
Dòng trôi đời mê mải
Đãi cạn mùa nông sâu

Anh ở đâu, ở đâu ?
Giữa mùa sen tháng Sáu
Một nỗi niềm sâu kín
Biết cùng ai tỏ bày

Gửi sầu theo gió mây
Cho lòng vơi chút nhớ
Mối tình câm bỏ ngỏ
Khói mắt cay mịt mờ


Thôi đừng mong, đừng chờ
Thôi đừng thương, đừng mơ
Hạ giấu trời xanh biếc
Vào cơn giông bất ngờ


Linh Lan, 01/06/2015

Nhận xét

  1. Hỏi: Anh ở đâu, ở đâu.. rồi lại tự nhủ thôi đừng mong, thôi đừng chờ.
    Đây là trạng thái mình phân thân thành hai nữa không giống nhau...
    Bao giờ cháu hết cái suy tư nhị nguyên ấy đi thì mới sống yên bình được
    Thời gian giúp cháu làm được như vậy.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng ạ. Thời gian sẽ làm cho con người ta quên nhiều thứ. Ngay cả những thứ mình đã từng coi là quan trọng nhất trong cuộc đời mỗi người.

      Xóa
  2. Biêng biếc trời mây trắng
    Hòa sắc màu vàng rơm
    Gió lãng phiêu cùng nắng
    Hương sen mùa rất thơm....

    Thăm bạn,chúc an lành!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng mùa hạ nóng nực này được ở bên hồ sen thơm ngát thì không gì dễ chịu bằng. Cảm ơn bạn với những vần thơ gợi cảnh đẹp.

      Xóa
  3. Hạ đâu giấu trời xanh
    Vào cơn giông tháng Sáu
    Trời xanh vừa nương náu
    Bên cành Phượng Vỹ thôi! :) :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi... vâng, phượng vỹ bây giờ chỉ còn mướt một màu xanh.

      Xóa
  4. Dòng trôi đời mê mải
    Đãi cạn mùa nông sâu

    Anh ở đâu, ở đâu ?
    Ba câu nì ác ghê nghen bà ! Thui, tự hỏi, tự trả lời, tự dỗ lòng lun rùi á.
    Cũng là buồn, nhưng cái buồn trong thơ bà nó nhẹ nhàng và dịu dàng lắm

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tại tui nhạt mà bà, nên cái gì nó cũng nhạt nhòa, sướng khói thế thui. Cái tình của tui nó cũng hời hợt, nhẹ hều thế.
      Lúc nào cũng cứ thân làm tội đời, tự mang dây buộc mình rồi tự tìm cách cởi, cách ru...

      Xóa

Đăng nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Tầm xuân

Mùa xuân-hạnh phúc-tình yêu

Cẩm chướng

Trông hoa, nhớ người :)