Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2009

Cho em trốn vào nỗi nhớ của anh đi!

Hình ảnh
NYE, Dạo này em không ngủ được, có lẽ tại thời tiết anh à! Cái nắng, cái nóng thật nhiều khi làm phiền con người ta ghê vậy đó. Đêm qua, đã khoảng hơn 3 giờ sáng rồi mà em cũng không thể nào nhắm mắt được. Lỗi không phải tại em, tại thời tiết mà tại con chuột. Con chuột quỷ sứ từ đâu đến cứ làm ầm ĩ lên ở phía cửa sổ làm em sợ hết hồn. Em cứ tưởng kẻ trộm đang cưa song sắt hoặc giả có ma. Nghĩ đến ma làm em tái mặt… Vì tiếng kêu này lớn lắm chắc không thể nào do chuột làm ra, nó bé xíu thế mà. Em rón rén mò xuống giường và bật công tắc điện. Tiếng kêu vẫn phát ra hăng hái, mạnh mẽ như thường. Điều này cho thấy không phải ma làm, kinh nghiệm đọc Liêu Trai Chí Dị báo cho em biết thế. Còn kẻ trộm thì chắc là nó cũng chẳng nhòm ngó nhà em làm gì vì đâu có gì cho nó trộm. Em đập vào tường đánh động xem có phải chuột không, nếu đúng nó sẽ cũng phải im hơi lặng tiếng ngay thôi. Nhưng mà tiếng kêu vẫn phát ra đều đặn. Đến nước này thì em cũng bó chân. Em quay vào tắt

Biết trái tim còn có lửa để cháy bùng, nhưng em sợ...

Hình ảnh
Những ngày vui đã qua rồi, tháng năm trôi vô tình thế anh nhỉ? Bây giờ chỉ còn mình em ngồi đây với chút gì quá khứ. Tất cả những điều đã qua hãy để lớp bụi thời gian vùi quên phải không anh? Có lẽ mọi người đã quên em rồi, không còn quan tâm đến những niềm vui, nỗi buồn của em nữa. Và sự chia sẻ thì… Em không nhớ vì sao em viết tiêu đề này nữa, có lẽ.. em muốn nhắc nhở mình đừng cuốn vào cơn mơ ngày cũ. Cái ngày mà một cô bé hay mộng mơ chỉ có thể đơn giản nghĩ rằng nếu người ta yêu nhau thì sẽ sống bên nhau trọn đời. Ảnh: Internet Em sợ mình sống trong ảo tưởng, khát khao những điều quá tầm tay với, yêu một trái tim không bao giờ thuộc về mình. Buổi tối ở đây rất buồn. Trăng thì sáng lắm, vằng vặc buồn, vời vợi nhớ. Có một thứ tình cảm rất xa xôi, mơ hồ mà đều đặn đi – về trong em như vầng trăng ấy. Đêm xuống đọng lại trong tim những mảnh vỡ, những góc khuất, những vóc dáng của vầng trăng đơn côi. Em soi trong tim mình thấy khuyết vầng trăng nơi ấy, lại tự h

Sinh nhật

Hình ảnh
Ảnh: Internet Nắng về ru bình yên Góc phố xanh hát khúc tình ca mùa hạ Một khoảng trời nghiêng trong vắt ánh nhìn Tháng tư Trải những sắc màu Lắng trong lời thơ của anh Nỗi niềm loài hoa bách hợp Vướng vít hương thơm dịu dàng Êm đềm gót chân xinh Lang thang ngắm những vầng mây trắng Đón bình yên xanh dạo bước đỉnh chiều Phố hẹn mùa yêu Sinh nhật em Mà sao mưa buồn thế? Nỗi nhớ trong mưa phai sắc nắng dịu dàng Yên Vũ, 2009

Mưa miền tĩnh du

Hình ảnh
Mùa đông, miền tĩnh du đang đón những cơn mưa phùn thật lạnh, những cơn gió thổi trong đêm buốt giá. Con nhớ… mùa đông năm xưa rất buồn. Một cơn giông tố đã đổ ập xuống gia đình ta vào mùa đông năm ấy - Khi con chưa tròn năm tuổi. Mẹ đã dắt chúng con đi trong một chiều mùa đông mưa phùn ảm đạm, những cơn gió bấc thổi bạt những vạt áo mưa tuềnh toàng, rách nát Đó là ngày bắt đầu của 3 năm mẹ và chúng con sống trong căn nhà tập thể tồi tàn ở trường của mẹ. Rồi mỗi ngày, sáng sáng mẹ tất tả lên lớp; Chiều chiều quẩy gánh hàng trĩu nặng đi bán chợ xa. Những ngày hè con đường rát bỏng, sâu róm chạy từng đàn, mẹ vẫn chân trần gánh trên vai niềm hy vọng. Những ngày mùa đông rét mướt, đôi chân mẹ vẫn đều bước trên con đường trơn trượt qua những thăng trầm. Cứ thế một mình mẹ lầm lũi gồng gánh chúng con qua thời gian, để cánh đồng chiều dường như xanh hơn, ánh mắt mẹ tươi hơn trước sự trưởng thành của con trẻ. Con đã sống những buổi chiều muộn về mong ngóng mẹ, trời đã