Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2008

Thư gửi NYE

Hình ảnh
Ảnh: Internet Đầu óc rối tung lên vì những con số thật là chẳng còn thời gian đâu mà nghĩ tới anh nữa nhưng vẫn có những thứ làm em chạnh lòng. Trời bất chợt trở lạnh, em đóng cửa sổ lại làm mọi người trêu: “Ngồi một mình lạnh lắm à? Để anh lên ngồi cho ấm nhé!” Anh biết đấy phản ứng của em đối với những lời bông đùa kiểu này là rất tệ. Những con mắt trần gian nhìn em với những sắc màu khác nhau, khi bông đùa, cười cợt; khi tội nghiệp, coi thường… Em không quan tâm. Em chỉ cần biết và mong ước cái nhìn của anh luôn âu yếm, yêu thương… Em đi trên con đường của riêng em, do em lựa chọn… Chiều nay có những khoảng vắng trong tâm linh em nghe tiếng chuông chùa vẳng lại. Hình ảnh của những ni cô mặc áo lam cứ chập chờn hiển hiện… Em tự hỏi làm thế nào để người ta có thể quên đi cuộc sống trần tục, tĩnh tâm với kinh kệ, mõ chuông. Nếu có thể hãy cho em đổi cuộc sống của một ni cô cho một người đàn bà không ngủ. Người đàn bà ở làng chài ven biển trong một truyện ngắn trên báo VHTT.

Đông Phố

Hình ảnh
Ảnh: Internet Sắc xuân rộn ràng, thành phố đang làm dáng với sắc màu vui nhộn của ánh đèn, của pano, poster ở những cửa hiệu. Dòng chữ « Chúc mừng năm mới – Happy new year » xuất hiện ở muôn nơi. Mọi người nói cười cùng nhau mua sắm đồ tết. Hoà vào sắc xuân tình xuân ấy, tôi thấy lòng nhẹ nhàng hơn… Một năm mới lại đến, mỗi người cố gắng tạo cho mình một cái gì đó mới hơn. Trên một chương trình ca nhạc từ thiện có quay một đoạn video clip về một bà cụ không gia đình, người thân… sống lủi thủi một mình Với bà ngày tết chỉ khác hơn ngày bình thường là có được những phần ăn ngon hơn do những người hàng xóm tốt bụng mang đến. Có một điều gì đó làm mình cảm thấy xót xa… sẽ thật bất hạnh khi không có một gia đình để nương tựa, để trở về. Ngày nhỏ tôi mong tết nhiều lắm, tết có quần áo mới, tết đi chơi, tết được ăn ngon hơn… Bây giờ giữa những náo nức ấy, giữa muôn vui tươi ấy tôi lại không ngồi đếm lịch mong mỏi tết đến nữa. Với tôi tết chỉ để ăn và ngủ, chỉ thế thôi, duy nhất. T

Độc thoại đêm

Hình ảnh
 Ảnh: Internet Từng giọt sương trong Đêm long lanh buồn Ghép bao khuôn mặt Hoà vào trần gian Nỗi đau tận cùng Cười vang ngạo nghễ Đêm, cứ nghĩ mụ phù thuỷ vùng núi tuyết dùng phép màu lấy đi ký ức thì tốt biết mấy. Như thế sẽ quên được bạn bè, những cuộc gặp, tình yêu và nỗi nhớ. Giờ đây chỉ thấy hiện hữu những cảm giác ghen tuông vô lý làm trái tim đau. Thấy ghét những đám cưới, ghét nhìn thấy người ta hạnh phúc, lảng tránh mọi người và không cảm nhận được niềm vui. Đêm, chỉ muốn một giấc ngủ sâu bình yên cho đến khi không còn thức dậy nữa. Như thế, sẽ không còn cảm giác ghen tuông đau khổ vô lý, vô cớ. Bỗng trở nên chao chát đáng sợ khiến cho mọi người ghét. Đêm, những mảnh vỡ sắc màu cứa vào tim nhức nhối. Sắc màu của sự thất vọng, ghen tuông, đố kỵ vừa hỗn độn vừa rõ ràng tạo cảm giác lúng túng. Phải làm sao để sắp xếp chúng theo một trật tự? Đêm, mơ hồ có tiếng côn trùng nỉ non vọng về từ đất mẹ, bước chân người hành khất tập tễnh lê thê buồn. Giọt nước m