Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2015

Nhớ anh một chút thôi mà

Hình ảnh
Có phải những đêm trăng mùa hạ sáng quá nên em không ngủ được. Ngồi nhìn trăng mà nhớ một miền xa. Ở nơi ấy bây giờ anh thế nào rồi nhỉ ? Em chỉ mong rằng tất cả vẫn bình yên. Em tần ngần viết thư cho anh, những lá thư chẳng bao giờ đề tên người nhận. Em không khóc vì anh, chẳng bao giờ khóc. Bởi niềm thương em chẳng dám trao người. Chúng ta chỉ là hai kẻ đồng hành xa lạ và cô đơn trên những độc trình đã qua. Có thể quan tâm đến nhau, chia sẻ cùng nhau một chút cũng là vui rồi. Đêm nay ánh trăng mờ ảo và yếu ớt, thứ ánh sáng nhạt nhẽo như tình cảm của chúng ta vậy. Em vẫn ngồi đây, nhớ tới anh với một niềm thương sâu kín. Em chỉ kịp gọi anh là bạn thôi anh à. Và trái tim em cũng chỉ dành cho anh một chút nhớ mà thôi. Một nỗi nhớ không ngày tháng, không kỷ niệm, không vật vã thương đau. Không phải vì em không thực sự quan tâm đến anh mà vì em không có cơ hội. Em không có cách nào khác để bày tỏ ngoài sự im lặng và một nỗi nhớ êm đềm, thẳm sâu trong tim mình. Dù cho người đời c

Tự kỷ

Hình ảnh
Dạo này em muốn trốn vào đâu đó nương náu tâm hồn tìm kiếm chút bình yên. Em nhận ra mình đã sai khi cứ cố gắng tìm kiếm niềm hạnh phúc, chờ đợi một tình yêu trong cổ tích. Cõi đời thì trần trụi quá. Lời thương, lời yêu thì nhiều đấy nhưng chưa từng có ai đó đến bên em thật lòng. Em mong ước quá nhiều chăng ? Khi cần một bờ vai dịu dàng, ấm áp và một tình yêu thương không vơi cạn theo tháng năm. Sự giàu có, xa hoa của người đời khiến em có thể trầm trồ, thán phục nhưng em chưa bao giờ khao khát tột cùng, tìm cách để cướp đoạt, chiếm hữu nó. Em chỉ khao khát một tấm lòng nhân hậu, bao dung. Cách người đối xử với em, với mọi người bằng chữ tình, chữ nghĩa. Vì xét cho cùng, người giàu có lắm nỗi khổ. Lo người ta đến với mình vì tiền, sợ bị cướp tài sản. Còn có ở cùng nhau thì nhiều khi cũng đồng sàng dị mộng, không muốn chia tài sản thì thỏa thuận với nhau cùng chung một mái nhà nhưng tự do sống theo sở thích. Ông ăn chả, bà ăn nem... thích gì cứ việc. Em thấy sống như thế nặng n

Khúc hát ru anh

Hình ảnh
Anh biết không? Trái tim em dù có bị cào xước cả trăm lần Vẫn thao thức về một mùa xuân xa lắm Cuốn hút em là dấu ấn lạ kỳ Em chẳng thể nào quên Anh biết không? Mỗi lần mình gặp gỡ Mùa đông trong em như tan biến đi bởi ánh mặt trời ấm áp Nụ cười của anh cho em biết anh đang vui Gương mặt của anh cho em biết về những tháng ngày bình yên Và đôi mắt anh cho em biết những ngọt ngào đang đến Đêm nay, hãy ngủ ngon nhé anh! Xóa đi nhọc nhằn những nỗi đời mình từng nếm trải Em sẽ hát ru anh nghe câu hát quê mình Cầu cho con tim anh luôn yêu thương và mạnh mẽ Vượt qua thác ghềnh sống lại những mùa yêu Cầu cho con tim anh hạnh phúc Để em soi bóng mình Tìm kiếm những mùa hoa, hương thơm và trái ngọt... Đêm nay, hãy ngủ ngon nhé anh! Linh Lan, 23/05/2015 P/S: Cho một ngày, cho một người và... tặng riêng mình.

Lan Phượng

Hình ảnh
Nếu ai đó nói rằng bạn thật đặc biệt thì hãy tin điều đó chỉ diễn ra tại một thời điểm nhất định trong cuộc đời bạn và nó thường qua rất nhanh… Có những ngày nắng và nóng, có những ngày mưa và gió. Tháng Năm bỏng rát, tháng Năm chất chứa và một tháng Năm... có những niềm đau không thể cất thành lời. Hoa lan phượng nhà em lần đầu tiên bung nở những đóa hoa màu đỏ, khẳng khiu, cằn cỗi và mãnh liệt. Có những điều riêng em biết mà thôi... Rồi tất cả sẽ yên bình trở lại phải không em ? Em chỉ cần thế thôi, giữ cho mình một chút thương còn lại, quên đi nỗi đau bỗng dưng trở thành người có lỗi bởi những định kiến phiến diện cuộc đời dành tặng. Linh Lan, 22/05/2015

Buông

Hình ảnh
Ngả tơ tình vẫy ngọn gió thu êm Chao nghiêng bóng tiễn giọt đời lăn chảy Nhả tim nắng khắc trời xanh vào cỏ Kết niềm tin gây nỗi nhớ mông lung Gợi chút thương tìm nhau ngày xa vắng Đốt lửa lòng gỡ lại đêm ân cần Cởi vạt buồn thắt lại chút hương yên Buông, tình hỡi! Giữ  chi  tình... hờ hững Linh Lan, 20/05/2015

Dặn

Hình ảnh
Người hỏi em có mơ ước gì không? Về những tháng năm rộng dài phía trước Về những buồn - vui, đắng cay - hạnh phúc Về một con đường đôi lứa sẽ, từng qua Em mỉm cười như thể nắng còn xa Giấc mơ đêm đêm vẫn phủ đầy băng giá Rất có thể lòng xuân đâu biết được Khao khát trong em chỉ dành cho riêng anh Tự dặn mình rằng xuân vẫn còn xanh Đừng vội vã sống lại ngày quá khứ Đừng sống lại từng giấc mơ đã cũ Khao khát kia em giữ trọn riêng mình Đừng ngậm ngùi ngồi đếm những bình minh Đếm mùa đi qua rồi lặng buồn với tuổi Khu vườn hoang liêu vẫn lạnh lùng gió thổi Năm tháng hao gầy phai bạc những màu hoa Linh Lan, 19/05/2015

Những loài hoa đường phố

Hình ảnh
Tháng Năm bắt đầu bằng hơi ấm của mặt trời cháy lửa. Nắng và nóng. Phải chăng vì thế mà bầu trời trong xanh cao vời vợi. Đường phố ngợp sắc hoa, những loài hoa báo mùa chia tay của lớp lớp học trò đang tới. Những buổi sớm ngắm nhìn bầu trời xanh, những con đường khôi nguyên, bình yên và hoài niệm với một màu tím mơ màng của bằng lăng. Tôi lại nhớ về một thời đã qua. Phượng thì ở nơi nào cũng thế, phượng bây giờ đang rực rỡ ở những góc sân trường và những con đường tuổi trẻ. Yêu và thương những khoảnh khắc, những nỗi nhớ rộn rã dưới tán cây phượng già ngày xa xưa ấy. Bạn bè vắng xa rồi, năm tháng đổi thay nhiều quá. Nhưng tôi tin rằng tâm hồn mình vẫn còn một góc trong trẻo, thơ ngây. Còn những đóa hoa vàng trên đường phố kia đúng là vẫn mang một nỗi nhớ "day dưa". Bao giờ nguôi nhớ là lòng hết thương rồi. Linh Lan, 10/05/2015

Rồi em sẽ hạnh phúc với một ai đó thôi mà

Hình ảnh
Này em, khi em bắt đầu có tình cảm với ai đó, dù thật nhiều hay chỉ một chút thôi. Thì trước tiên em phải học cách chấp nhận rằng thứ tình cảm ấy sẽ mang đến cho em những ngọt ngào và cay đắng. Ta hãy cứ thật tâm mình đến bên người bằng cả trái tim, không toan tính. Dù có thể rằng, chỉ mới hôm nay thôi tôi thấy em vui cười, những nụ cười và ánh mắt của người đang đắm chìm trong hạnh phúc. Thì chỉ ngày mai thôi, ánh mắt ấy, nụ cười ấy đã mang dấu ấn trầm luân của niềm yêu không trọn vẹn. Chẳng sao đâu em ạ, tình yêu vốn rất mong manh, mong manh như kiếp người vậy. Nay còn in bóng trên dương gian mai đã về bên kia thế giới rồi. Chúng ta vẫn hãy cứ sống bằng trái tim biết rung cảm yêu thương, biết trân trọng người mang đến cho ta niềm vui trong ngày mới. Nếu chẳng thể bên người, thì đó cũng là bởi chữ duyên thôi. Duyên chưa tới thì dù cho có thắm thiết đến mấy cũng có lúc chúng ta sẽ phải rời xa nhau vì một lý do nào đó mà đôi khi rất khó để giải thích bằng lời. Em à! Có ngư

Hoa xinh :))

Hình ảnh
Em rất thích màu xanh của loài hoa dân dã này. Mềm mại và dịu dàng lắm cơ. Tự dưng em cứ nghĩ, cuộc đời này có rất nhiều thứ để làm, để không phải buồn vì một điều gì đó. Nếu chẳng làm gì to tát thì ngắm hoa, một thú vui rất dễ chịu. Hihi...