Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 12, 2010

Xuân bên thềm

Hình ảnh
Ảnh: Internet Có lẽ chưa năm nào (ngoại trừ thời thơ ấu) mình đón xuân một cách hồ hởi như năm nay. Hì! Dù mọi thứ vẫn cũ rích thế thôi nhỉ? Đơn giản chỉ là một bước ngoặt nho nhỏ trong tâm hồn thôi, chỉ thế thôi cũng khiến mình vui rồi. Cảm ơn lời chúc mừng năm mới thật sớm, thật nhiều ý nghĩa ấy nhé… Xuân đang gõ cửa bằng một không khí rộn ràng, tươi tắn… Bận rộn hơn, mong đợi hơn và… Cánh hoa đào chúm chím những nụ hồng đợi ngày đơm sắc. Nắng mai sẽ tràn ngập khu vườn, những mầm xanh đang chắt chiu cho sự tái sinh của sắc màu cuộc sống. Còn gió xuân, ô kìa…! Sao cứ lả lơi?:). Và những cơn mưa xuân cứ từng chút, từng chút thấm vào da thịt, vào lòng đất xoa dịu đi những khô cằn, nứt nẻ của một mùa đông dài băng giá. Bầu trời sẽ cao và xanh hơn, những cánh én chao liệng thêu dệt lên những khúc hoan ca cho mùa xuân thêm đẹp xinh. Em có những ước mong nho nhỏ, thầm kín cho riêng mình, nhưng thôi… em chẳng thể thổ lộ ở đây đâu. Chào nhé năm cũ 2010, một năm có thật nhiều vui b

Bốn mùa yêu

Hình ảnh
Ảnh: Internet Một làn hương thơm ngát Theo gió đông về làm chiêm bao Cánh hoa đào mắc cỡ Ánh mắt em nồng nàn Đốt lên khung trời đêm lửa hạ Ngàn vạn vì sao đêm Từng sắc lá vàng phai Thả vào chiều tơ vương nỗi nhớ Dệt thành chiếc áo mộng mơ Lạnh lẽo hơi thở đêm Tương tư mùa phai em dệt mộng Không gian man mác sầu Yên Vũ, 25/12/2010

Nhớ thương ơi!

Hình ảnh
Ảnh: Internet (Thắp lên một ngọn nến ru bình yên cho những yêu thương…!) Rồi lại chiều muộn, lại hoàng hôn và nắng sẽ tắt. Ngày sẽ qua đi anh ạ. Rồi đêm xuống nỗi nhớ mong như đầy hơn… Nhưng em sẽ ngủ thật ngon, không mộng mị, không nghĩ về anh nhiều. Vì em không muốn làm anh nóng ruột, và vì em biết có một người cũng đang nhớ em. Vậy thôi nhỉ? Em không dám đòi hỏi, chờ đợi điều gì hơn thế. Nhưng hôm nay em nhớ anh nhiều hơn một chút, anh cũng nhớ em nhiều hơn một chút nhé. Có những lý do để làm điều ấy phải không anh?. Và em muốn ghi lại đôi dòng khi mà cũng ngày này cách đây một khoảng thời gian… em nhận được niềm vui từ anh. “Chiều phai nhạt sắc màu tàn úa Muốn được ở bên anh mà năm tháng quá dài” Nhưng không sao cả, mỗi chúng ta vẫn cần có những khoảng cách vừa đủ để có cảm giác thiếu vắng, có mong muốn được quay trở lại, tìm về, đến… để đoàn tụ bên nhau. Em chợt nhớ đến những câu thơ chị viết: Đêm miền bắc trời đông giá rét Nhớ khôn nguôi nắng cháy miền n

Ru bình yên cho anh

Hình ảnh
Ảnh: Internet Những nỗi buồn đã lùi vào đêm xưa Khi anh đến bên em dịu dàng, nồng thắm Yên vui giữa vòm trời xanh nắng Em hồn nhiên dạo bước lối anh về Rồi một ngày anh nói sẽ ra đi Đến những nơi cần tấm lòng nhân ái Em thắp nắng cho mùa lên xanh mãi Ru bình yên năm tháng hẹn thề nhau Anh ra đi từ dạo ấy. Thật lâu…! Vòm trời vẫn xanh, nắng thì vẫn ấm Trên giàn trầu lá mùa này vẫn thắm Cau được mùa, vôi vẫn trắng từ xưa Em đợi chờ dưới những cơn mưa Nghe trái ngọt thì thầm lời ru bên lá Anh ra đi vào những ngày nắng hạ Rong ruổi, lang thang giữa vùng sa mạc lạ Vun đắp tim đời cho cây trái nở hoa Giữa muôn trùng còn lắm những phong ba Ru anh nhé bình yên trong bão tố Anh sẽ trở về nguyên vẹn như xưa Tìm gặp em trong khu vườn cổ tích Anh sẽ hát bản tình ca hay nhất Sẽ đàn em nghe giai điệu của… đôi ta Giai điệu đậm đà là những yêu thương Theo năm tháng phủ dầy thêm vết tích Ấp ủ niềm yêu sau bao ngày xa cách Em đã đợi chờ