Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2008

Mây trắng bình yên

Hình ảnh
Ảnh: Internet Nhân đọc "những dải mây trắng bình yên" của Linh Đan, tôi nhớ một chuyện, một kỷ niệm rất nhỏ của mình, đã lâu cứ muốn viết ra.  Một ngày tháng hai năm nọ, tôi có một chuyến bay. Tháng hai, ở xứ lạnh vẫn là mùa đông và cái cảnh đất trời mùa đông lúc ấy u ám, ảm đạm lắm. Mùa đông khi có tuyết, tuyết rơi thì thật đẹp, cứ là tha hồ mà ngỡ ngàng trước sắc trắng và sự tinh khôi của tuyết. Nhưng có ít tuyết, rơi mà tan ngay, thì sẽ mau chóng thành nhớp nhúa, nhầy nhụa dưới chân người như bùn vậy, giống cảnh mưa phùn. Mà cây cối thì trơ trọi, nhìn lên trời hàng tuần, hàng tháng cũng chỉ là một sự âm u vần vũ những tầng mây màu xám. Con người lúc ấy cũng dễ mệt mỏi, u sầu, trầm cảm. Trong một ngày như thế, tôi lên máy bay, cảm xúc lẫn lộn bởi hành trình phía trước. Máy bay cất cánh, lấy độ cao. Tôi nhìn qua cửa sổ. Đột nhiên, một cảnh tượng tuyệt vời hiện ra trước mắt tôi. Một màu xanh, thăm thẳm sâu ngắt, màu xanh của bầu trời, khắp nơi là nắng, nắng