Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2015

Ru tình nhạt phai

Hình ảnh
Những ngày mây trắng bay ngang lưng trời Những ngày câu hát đưa nôi buồn tênh Những ngày làn mưa trôi trôi bồng bềnh Những ngày gió nhẹ thênh thênh, thênh thênh Đời mênh mông quá, ta có tìm nhau? Đường dài xa xôi, biết lòng còn nhớ? Hoa đã vàng phai, tình sâu hóa cũ Về nơi cuối trời, trăng sầu tương tư Trăng khóc thương tình, em khóc thương mình Lạnh lùng đêm thâu, đèn dầu quạnh vắng Đêm đã dần phai, bóng ai nhạt nhòa Tựa cửa nhìn trăng, nghiêng nghiêng dáng hoa Em ngồi em nhớ, em ngồi em chờ Chờ ai đợi ai, đời trôi mệt nhoài Thì thôi em nhé! Xua tan muộn phiền Ngày mai nắng lên, đời sẽ bình yên Linh Lan, 28/06/2015

Hương cỏ mật

Hình ảnh
Chạnh niềm nhớ Chạnh niềm thương Đồng xanh cỏ mật đưa hương ấm nồng Em cứ đợi Em cứ trông Ngày trôi mải miết người không thấy về Ru lòng Thôi cạn cơn mê Ru lòng Từ tạ hẹn thề hôm nao Gió đưa hương vẫn ngạt ngào Ngàn hoa cỏ mật lao xao cuối mùa Linh Lan 25/06/2015

Tiếng đàn bên dòng sông Như Nguyệt

Hình ảnh
Tôi yêu đất nước tôi những người dân áo vải. Lam lũ, cần lao nhưng nặng nghĩa, ân tình. Khi tổ quốc cần họ biết hy sinh. Sống cống hiến dâng cao hào khí. Ngàn năm, muôn thủa một Việt Nam. Tác phẩm hơi bị... khó hiểu của một lần đi biển :D TIẾNG ĐÀN BÊN DÒNG SÔNG NHƯ NGUYỆT Như Nguyệt, Thị Cầu còn đó khải hoàn ca Muôn thúa khắc ghi công ơn người anh hùng họ Lý Quyết chí mở đầu cuộc chiến chống ngoại xâm Ngày đêm âm thầm người mở cuộc tiến công Vượt biên giới tiến quân vào đất Tống Thành Ung Châu Tống triều mang nỗi nhục Thất bại nặng nề vẫn chưa tởn hay sao? Tham giải đất lĩnh nam cố quyết xông vào Hai lần tấn công hai lần đại bại Phòng tuyến trên sông Như Nguyệt ta còn mãi Tám vạn quân Bắc Triều vùi thân nơi gò xác Chắc vẫn căm hờn những gã vua, quan tham Lăm le “lấy thịt đè người” xua họ đi cướp bóc Chia lìa ấm êm gửi hồn nơi đất khách Muôn triệu năm sau cũng chẳng thể quay về Chiều bình yên dòng sông Cầu vẫn chảy Nước Việt

Sen vẫn nở giữa miền yêu cũ

Hình ảnh
Lại một mùa sen thơm ngát hương Trăng vàng soi bóng tỏa mênh mông Tình xưa đã xám màu tro khói Giấc mộng kê vàng ủ phong sương Lạnh lùng tin nhạn bặt luyến thương Chân mây mờ tỏ mảnh tình suông Hằn lên vết nhớ mùa giông gió Sắc hồng sen nở phai ánh dương Vì đâu xa cách miền yêu cũ Trăng vàng xõa bóng rợp sầu u Đóa sen buồn rũ đêm cụp cánh Khắc khoải hương lòng lẳng lặng ru Chẳng biết mùa sen trời viễn xứ Ai còn khơi lại chút tàn thu Để nghe tim réo tên người mộng Nhịp đàn buông vội nối tương tư Thôi đã vàng phai đêm hạ huyền Vơi sầu tĩnh tại trước nàng sen Nồng say thơm nắng ôm mùa nhớ Bớt chút hương mê ướp tình khờ Linh Lan, tháng 6.2015 P/S : Viết cho mùa hạ cũ, cho những yêu thương đã chìm khuất.

Đi săn mặt trời

Hình ảnh
Chiều nay, sau một ngày bận rộn tôi trở về nhà. Rồi bất chợt nổi hứng, tôi rủ đứa cháu đi chụp hoàng hôn với mình. Mọi khi cháu rất lười nếu tôi rủ đi chụp choẹt linh tinh, vậy mà hôm nay tinh thần hăng say. Không những đồng ý mà còn luôn và ngay. Nhìn ra ngoài trời thấy nắng còn cao, hơn nữa sờ tới máy thì hết pin mất rồi. Nên tôi bảo để chút nữa mặt trời xuống thấp hãy đi. Hai dì con mải chuyện trò, đến khi nhìn ra ngoài đã thấy những khoảng tối, tôi vội vàng phi ra cửa. Đi ra tới cánh đồng thì ôi thôi, mặt trời chỉ còn một nửa. Lấy máy giơ lên thì mặt trời chỉ còn 1/3. Nháy đại một tấm xong thì mặt trời lặn mất.Vậy là kết quả của buổi đi săn mặt trời của tôi nó thế này đây: Dù sao thì qua ống kính “đi săn”, tôi mới nhận ra hoàng hôn trải những sắc màu đặc biệt và vi diệu nhường nào. Nó như ánh hào quang đẹp đẽ kết tụ lại sau một ngày tươi sáng. Nó cho tôi một cảm nhận rõ ràng cuộc sống có thể âm u, tẻ nhạt; lòng người có thể đổi thay; đến đi vô chừng. Nhưn

Hội chợ phù hoa

Hình ảnh
Ta trở về sau hội chợ phù hoa Lẳng lặng khước từ mật ngọt phù phiếm Nơi gẫy đổ niềm tin và sự cô độc Những lời phủ dụ nháo nhào dụi vào nhau Giữa sương mù, nắng lóa Ta trượt qua những tảng băng lạnh lùng, vô cảm Tỉnh táo nhìn đời, cười ngạo nghễ Mùa băng qua cánh đồng Bằng khối trầm tích khổ ải, bao dung Cúi đầu từ tạ Đừng bẫy nhau nữa Đừng dối lừa nhau nữa Bằng những lời phủ dụ mật ngọt Bằng những hào hoa lấp lánh thiên đường Ta trở về sau hội chợ phù hoa   Lẳng lặng trước trăng thượng huyền mờ ảo   Trôi qua miền giông bão   Tình chợt hóa dư thừa   Đừng đùa nhau nữa   Đừng chờn vờn nhau nữa   Lật bài ngửa đi nào   Sao cứ phải vịt vờ hăm hở   Đêm sắp tàn rồi   Ta chấp nhận sự sắp đặt trớ trêu của định mệnh   Khi chuông nguyện cầu ngân lên tiếng cuối cùng   Hãy cứ nói thương nhau đi   Hãy cứ nói yêu nhau đi   Rồi ngày mai thành người xa lạ   Quay lưng mà đi không giữ nổi một câu chào   Ta trở về sau hội chợ phù hoa

Haizz...

Hình ảnh
Tự dưng nhớ tới mấy câu thơ này: Em ở hiền nào có ác chi đâu Mà trời lại xui khiến anh bắt đầu tình yêu với người con gái khác Có phải rượu đâu mà chờ cho rượu nhạt Có phải trầu đâu đợi trầu giập mới cay Dẫu không hẹn hò em vẫn đợi, vẫn say (ĐTLL- Huyền thoại một tình yêu)

Giọt đắng

Hình ảnh
Ngày anh rời xa hạ buồn không ?                              Mà nghe réo rắt ở trong lòng Tiếng tiêu chiều muộn hoàng hôn dốc Chiếc thuyền cô độc trôi trên sông Cọng cỏ gầy khô đời táp nắng Gió nồm rực nóng cánh đồng trơ Vàng hoe rơm rạ nằm rưng rức Một sớm mai này lạnh tàn tro Trách chi bạc phếch tình đôi lứa Anh đã rời xa tình chơ vơ Đồng không cô quạnh sau mùa gặt Khói tỏa diều bay sầu thiên thu Linh Lan, 16/06/2015

Tiếng lòng

Hình ảnh
Anh ơi, anh ! Gió ào ạt thổi về nơi cánh đồng khô cháy Hạ phập phồng, rừng rực đỏ khát mưa Mà những câu thơ nhuốm màu rêu úa Em viết cho anh nhưng gửi tặng riêng mình Anh ơi, anh ! Em mải miết tìm một màu xanh, màu xanh Rừng nhiệt đới cuộn dồn hơi thở nóng Bỏng rát khoảng chiều xao xác, tương tư Em mải miết tìm một mùa thu, mùa thu Anh ơi, anh ! Hoàng hôn thắm trên vai say men tình chếnh choáng Mà mảnh tình em loang loáng vết thương sầu Đừng hỏi bởi vì đâu, vì đâu, vì đâu... Nào dám gọi tên anh giữa dòng đời nghiệt ngã Vẫn lặng thầm thôi, một nỗi nhớ thương người Anh ơi, anh ! Khoảng trời trong xanh soi xuống dòng sông cạn Ai tát cạn đời em tìm sâu trong đáy mắt Để biết được rằng em thương anh, thương anh Để biết được rằng tình anh mong manh, mong manh Một ngày kia trượt chân ngã lăn, ngã lăn... Rơi xuống đáy vực sâu, vực sâu khôn cùng Anh ơi, anh ! Một sớm mai đây cuộc đời nổi cơn bão giông Anh hãy trở về bên em cùng

Em vì anh ôm sầu, vọng tưởng

Hình ảnh
Em muốn lục tung cả trời đêm đen ngòm giông tố Tìm một giấc mơ ngoan đã đôi lần ngỡ ngàng vuột mất Tìm một chút thong dong, bình yên giữa dòng đời tất bật Tìm một chút tin yêu dại khờ giữa bao ngờ vực, hoài nghi Tìm một chút thương vay giữa bộn bề thực hư, dối trá Mà dường như, dường như chẳng bao giờ em còn tìm thấy Mây vẫn còn giăng mờ, mưa vẫn còn phủ kín lối đi Em có thể làm gì đây giữa bao hoài nghi, ngờ vực Em có thể làm gì đây giữa bộn bề dối trá, thực hư Ngoài dáng vẻ phớt lờ và nụ cười nhếch môi nhạt thếch Em nào biết, em nào hay... có một ngày đắng cay đến vậy Có một ngày đến bên em phũ phàng, hoang tàn, phiến loạn Vết tích chỉ còn là một trái tim tê dại niềm đau Chợt nhận ra em thương anh, thương anh nhiều đến vậy Thương cả những lỗi lầm người dành tặng riêng em Cứ thế thôi để trái tim em còn biết rung lên từng nhịp đập Dẫu nặng mang bao nỗi nhọc nhằn vẫn đắm đuối bao dung Em thương anh, em cứ thương... nên nhận cả về mình Nh

Ký ức màu xanh

Hình ảnh
Em giữ cho mình ký ức màu xanh Là những ngày biết thương, biết nhớ Là những ngày dịu dàng bên khung cửa Mơ bóng ai về qua ngõ chiều sương Đôi mắt ngây thơ chứa nụ cười lấp lánh Em yêu người, một tình yêu hồn nhiên Em giữ cho mình ký ức màu xanh Là những ngày xa êm đềm, mộng ước Email của anh luôn đắm say, ấm nồng Cho em nhớ mong, cho em ngóng trông Và những lần mình bên nhau trò chuyện Là quên cả đất trời, là quên cả thời gian Em giữ cho mình ký ức màu xanh Là cánh đồng thơm ru đời tha thiết quá Là vạt đồi xinh, mỗi sớm mai cỏ bình yên đến lạ Là bờ biển xanh dịu hiền, duyên dáng, hoang sơ Anh trở lại tìm em, tìm em thêm lần nữa Giữ màu xanh ngọt ngào trong ký ức ngày mưa Linh Lan, 12/06/2015

Có những điều riêng em, em biết

Hình ảnh
Người hỡi ! Có bao giờ anh tự hỏi : Thế nào là yêu thương và con người cần biết cách đối nhân xử thế như thế nào cho đúng? Để biết trân trọng tình cảm em dành cho anh, để không làm tổn thương em nhiều đến vậy. Em không tin vào những lời hứa nhưng tin vào nhân cách của anh. Cho tới giờ em vẫn cho rằng anh không phải là người xấu. Chỉ là em buồn với trò đùa phi lý của số phận. Thật trớ trêu khi mọi chuyện lại xảy ra bất ngờ và khó hiểu đến vậy. Rất đơn thuần, chúng ta là những người bạn và có thể luôn là bạn tốt của nhau. Chúng ta đâu có làm tổn hại nhau hay tổn hại người khác đâu. Vậy mà tự dưng em phải gánh trên vai mối oan tình nặng nề quá. Còn anh thì sao nhỉ ?... Cuộc sống quả nhiên kỳ lạ và con người thì vô cùng kỳ quặc. Muốn cho thấu đáo mọi chuyện hay giả bộ làm lơ ? Em tự nhủ hãy coi như duyên đã cạn, mỗi người một nẻo đường riêng, không đắn đo ngoái nhìn dằn vặt gì nữa. Nhưng trong thâm tâm em vẫn luôn có một niềm đau âm ỉ. Tình đời, tình người nhạt nh

Bình thản

Hình ảnh
Em bắt đầu một ngày không anh Bằng con đường ngập tràn hoa nắng Bầu trời xanh phẳng lặng Không gợn mây u buồn Vì sao em phải buồn ? Em bắt đầu một ngày xa anh Bằng vẻ thờ ơ không chờ, không đợi Thôi, chẳng cần sẻ chia Tình ta đã chia lìa Vì sao em phải đợi ? Em bắt đầu một ngày vắng anh Ánh mắt không còn buồn vui ngấn lệ Anh bên người hạnh phúc Lãng quên đời cô độc Vì sao em phải khóc ? Em bắt đầu một ngày chưa từng có anh Để cơn mơ còn nụ cười vương vấn Anh hãy giữ nụ cười đẹp nhất Tìm gặp em vào buổi sớm mai này Em sẽ đến cùng anh Em sẽ... Quên hết đi niềm đau ngày hôm qua Quên tình ta đã một lần dang dở Mình sẽ lại yêu nhau lần nữa Như chưa từng yêu... Bao giờ ! Linh Lan, 10.06.2015

Sắt cầm chia phôi

Hình ảnh
Trăm năm nối giấc kê vàng Nghiêng nghiêng đôi bóng mơ màng nhớ nhau Bây giờ cách mặt lòng đau Trăng vàng cô lẻ, nát nhàu tim hoa Giọt sầu lặng lẽ tình câm Hoa vàng mấy độ sắt cầm chia phôi Phai rồi thề nguyện lứa đôi Người đi lạnh lẽo trăng rơi bóng tàn Linh Lan, 07/06/2015

Nắng muộn

Hình ảnh
Anh đi về nơi ấy bình yên Loài chim thiên di chẳng còn nhớ tên em nữa  

Hạ Xa

Hình ảnh
Chiều nhuộm tím triền sông Cánh đồng thơm mắt khói Dòng trôi đời mê mải Đãi cạn mùa nông sâu Anh ở đâu, ở đâu ? Giữa mùa sen tháng Sáu Một nỗi niềm sâu kín Biết cùng ai tỏ bày Gửi sầu theo gió mây Cho lòng vơi chút nhớ Mối tình câm bỏ ngỏ Khói mắt cay mịt mờ Thôi đừng mong, đừng chờ Thôi đừng thương, đừng mơ Hạ giấu trời xanh biếc Vào cơn giông bất ngờ Linh Lan, 01/06/2015