Một buổi trưa đầu mùa hè, có một cô bé con trốn ngủ trưa leo lên chiếc bàn ở trong buồng. Nơi này để một thùng cát tông đầy sách của bố. Nhưng cô chưa biết đọc, nên cô lấy sách xem tranh. Tuy rằng cô chưa biết đọc, nhưng cô có thể phân biệt được sách giáo khoa và truyện. Cô cầm một cuốn sách toán lớp một, ngồi bên cạnh khung cửa sổ bằng tre bé tí tẹo, trong gian nhà vách đất lợp mái gianh bắt đầu phiêu lưu bên những trang sách với một cảm giác tò mò, háo hức. Cô lật dở từng trang sách, ngắm nghía những bức hình, những con chữ và số đếm. Cô chưa biết chữ. Ồ, chẳng sao cả. Cô có thể nhìn tranh và đếm các đồ vật, loài vật ở mỗi bức tranh. Một, hai, ba con gà con tròn ung ủng với bộ lông mượt màu vàng. Một, hai ba, bốn, năm que tính màu nâu... Cứ như thế cô lật từng trang sách, ngắm nghía các bức tranh, đếm đếm... vô cùng thích thú. Mặc cho bên ngoài ô cửa nhỏ là một khoảng trời mênh mang nắng, những cây trẩu xanh mướt đang đung đưa cành lá. Sân trường màu vàng đất vắng hoe. Trong c