Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 7, 2009

5 năm SG một thoáng qua thôi

Hình ảnh
Ảnh: Yên Vũ Ngày cuối cùng của tháng 7 cách đây 5 năm ngơ ngác giữa một thành phố xa lạ. Và dường như sau 5 năm ấy SG vẫn xa lạ như xưa. Một thoáng qua thôi tất cả vui buồn quá vãng có thể để lại chút gì đó gọi là kỷ niệm. Những con đường từ lạ nên quen, quen mà vẫn lạ. Những góc phố có thể phơi bày ồn ã, có thể nép vào ngõ sâu lặng lẽ, những mùa về in dấu bước chân qua. Đón thu SG bằng khái niệm của màu xanh, bằng mây trắng vắt qua khoảng trời nhung nhớ để thẫn thờ chờ đợi những yêu thương. Cứ dỗi hờn bằng cơn mưa bất chợt rồi ngỡ ngàng trước sắc nắng trong. Lao xao buồn những buổi chiều đông, những cơn gió hắt vào đêm lạnh giá khi lỡ quên áo ấm ở văn phòng. Gay gắt lắm những trưa mùa hạ, nắng Sài Gòn khó chịu quá đi thôi. Sẽ lại cười khi có người hỏi thăm quê quán và hát lên rằng: Nắng SG anh đi mà chợt mát, bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông. Dù có muốn hay không, cũng đã đón những mùa xuân nhìn người ta vui lại thấy mình quạnh vắng. Tết SG như mùa xuân không nắng, dù nắng ngoài

Biển, nỗi nhớ và em

Hình ảnh
Ảnh: Internet - Hãy nhìn về phía trước em nhé! Bạn nói với em thế, em hiểu bạn muốn khuyên nhủ em điều gì. Đôi khi em cứ giả dụ mình đang lang thang bên bờ biển, khe khẽ hát về biển:  Mưa buồn mãi rơi trên biển xưa âm thầm, ôi biển vắng đêm nao tình trao êm đềm… Đối với em, biển chỉ là một dấu chấm nhỏ xa xôi, diệu vợi. Em không hiểu biển, không biết biển cần gì, biển yêu ai… Đối với biển, em không là gì cả, dù chỉ là một dấu chấm nhỏ xa xôi. Biển không cần biết em là ai, muốn gì, yêu ai… Biển và em ngàn đời xa cách. Có một thoáng bước qua nhau, một ánh mắt nhìn bối rối, một nụ hôn vụng về… dường như không đủ làm say đắm nhau, không đủ đong đầy yêu thương, không đủ nhớ mãi về nhau, không đủ để giữ nhau trọn đời. Nếu bạn hỏi em: Có biết gì về nỗi nhớ không? Thưa rằng không. Nỗi nhớ với em dường như không là gì cả, không ngày tháng, không địa chỉ, không kỷ niệm. Nỗi nhớ của em chỉ là một cơn khát. Em khát biển. Em khát màu xanh như ngọc bích, như thiên thu, như muôn v

Đóa hoa tình

Hình ảnh
Ảnh: Internet Trên con đường nắng xanh hoài ngày ấy Nhớ bàn tay gầy ám khói ấm mùa đông Em trở về dòng sông xưa ước hẹn Thương đóa hoa tình một kiếp mãi lênh đênh Yên Vũ, 17.07.2009

Vườn em

Hình ảnh
Ảnh: Internet Thời gian có thể làm lu mờ, thay đổi cả những giá trị vĩnh cửu nhưng tình yêu thương mẹ dành cho con thì không bao giờ vơi cạn phải không anh? Chẳng thế mà nhà thơ Ê-xê-nhin đã viết: Chỉ mẹ là nguồn vui, ánh sáng diệu kì Chỉ mình mẹ giúp đời con vững bước (Trích Thư gửi mẹ) Trên đây là tấm ảnh mà Vườn Em thích nhất. Không đặc sắc, đơn giản chỉ là nơi chứa đựng bóng dáng mẹ ngày ngày cặm cụi bên những luống rau. Cuộc sống thôn quê đơn giản, bình dị lắm. Mẹ cũng thế, bình dị và bao dung. Bên mẹ, được mẹ quan tâm chăm sóc Vườn Em luôn cảm thấy trẻ dại, tươi tốt. Mùa xuân xứ bắc lạnh nhưng tình mẹ thật ấm. Khu vườn ngày càng thu hẹp lại, mẹ ngày một lớn tuổi nhưng mẹ vẫn luôn chăm sóc vườn rau nhỏ này để gia đình có được những bữa rau tươi ngon. Vườn Em ngày càng cảm nhận được vòm chiều đi qua vội vã hơn.  Và… chỉ biết nói lời cảm ơn mẹ, mong mẹ luôn mạnh khỏe… Yên Vũ, 15.7.09

Khoảnh khắc thu

Hình ảnh
Ảnh: Internet Một áng thu nay đã trở về Vệt nắng chiều vương kéo lê thê Ngậm nỗi vui buồn trong sắc lá Ngô đồng lả tả khát cơn mê Yên Vũ, 10.7.09

Vu vơ

Hình ảnh
Ảnh: Internet Cho Em! Buổi chiều sau cơn mưa, tôi bắt gặp cái nhìn của em chiếu xuống dòng sông lung linh nắng. Một nụ cười đi qua tháng năm tròn nguyên tinh khôi xoa dịu nỗi cô đơn trong tôi. Tháng năm có rộng dài em vẫn thế! Dòng đời có đổi thay em vẫn thế! Mùa xuân đã đi qua, một mùa mưa lại đến. Em có còn hồn nhiên ngồi ngắm mưa rơi, khe khẽ hát trong tiếng đàn mưa bên khung cửa sổ. Có những nỗi buồn đã đi qua như một mùa xuân không trọn, một mùa thu không êm đềm. Cuộc sống vẫn luôn luôn không thể giống như những điều ta mong ước. Dẫu tôi tin rằng em vẫn luôn giữ được nụ cười lạc quan, yêu đời như thế. Nhưng tôi vẫn cảm thấy buồn, có lẽ tôi muốn em hãy đổi thay như dòng sông kia vơi đầy theo con nước. như những mùa về có cả niềm vui và những nỗi buồn, những xốn xang, nông nổi và mộng ước. Như thế, cuộc sống của em sẽ đủ đầy hơn để có thể cảm nhận được thế nào là hạnh phúc. Điều mà tôi cũng như em luôn phân vân, luôn tìm kiếm, luôn chờ đợi… Cho Anh! Em không hi

3M Friends

Hình ảnh
Ảnh: Internet Mưa! Sự tĩnh lặng! Tâm tư lắng lại, xúc cảm lắng lại. Đời như một dòng sông… Mưa! Khao khát nhớ! Có những khoảnh khắc trôi qua trong chuỗi ngày thường nhật xóa đi sự nhàm chán, cô độc, lãnh cảm… Mưa! Những người bạn của em, bây giờ và sau này… liệu rằng còn nhớ đến em không? Còn em thì vẫn nhớ, nỗi nhớ đôi khi chỉ đơn giản là cảm thấy thiêu thiếu, xa vắng một cái gì đó hay từng nụ cười, ánh mắt, sự quan tâm người ta đã dành cho nhau. Và em đang nhớ đến những người bạn “đặc biệt” của em. Cuộc gặp đầu tiên Một không gian trầm lắng, êm ái và 5 người lần đầu tiên tiếp xúc với nhau nhưng không cảm thấy xa lạ. Những câu chuyện cũng chỉ xoay quanh chuyện đời, chuyện bạn bè nhưng thật vui. Bạn Ngố nói với chị Late: Em đi off nhiều lần rồi nhưng thích nhất lần gặp gỡ này. Thích từ cái cách các anh chị gọi nhau bằng những cái tên thân mật, mọi người đối xử với nhau thật dịu dàng. Điều này chắc cũng dễ hiểu thôi vì em, Late hình như đều có thừa sự dịu dàng. Còn N

Mưa

Mưa thao thức đêm hè tan cõi mộng Từng giọt sầu  vương vấn vít nhành cây Dòng sông vắng hắt hiu thuyền neo bến Một dải tơ chăng nặng trĩu cánh buồm Yên Vũ,7.7.09

Trầm

Hình ảnh
Ảnh: Internet Ly cà phê Nhểu giọt trầm buồn Vòng khói thuốc Cuộn loang khoảng không Bồng bềnh Suy tư Cô gái thiên thần Thổi vào đêm Khúc độc tấu dương cầm mê đắm Ánh trăng Thao thức nỗi niềm Nghiêng nghiêng triền dốc Ly cà phê Sóng sánh - Vơi đầy Như mắc nợ Chất ngất miền ảo say (1 buổi tối  tĩnh lặng và nhiều cảm xúc. Tưởng tượng ra…)