Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 10, 2010

Cơn mơ mùa đông

Hình ảnh
Ảnh: Internet Bỗng thấy mình phiền muộn Cả những câu thơ cũng dang dở buồn Bóng chiều đưa giấc ngủ vào đêm Tĩnh lặng ánh đèn đường phố xá Giờ ở nơi phương xa Chắc người đang yên giấc Đâu biết mình trông ngóng mỗi ngày qua Đâu biết Ấp ủ trong mỗi cơn mơ của em bóng hình anh thương nhớ Những cơn mơ mùa đông có gió ru lành lạnh buốt tim mình Như thể… Anh đã lãng quên em bằng dấu lặng yên bình Chỉ còn tiếng mưa rơi nhè nhẹ trong đêm Thao thức quanh em từng nốt trầm vụng dại Ngơ ngẩn buồn, ngơ ngẩn nhớ… mùa đông Yên Vũ, 2010

Mong Yêu Thương

Hình ảnh
Ảnh: Internet Tiếng dương cầm trong đêm, bản Sad Romance thâm trầm, sâu lắng. Em nghe trong màn đêm đậm sắc màu buồn hơi thở của dòng sông lạnh lẽo. Cảm giác cô đơn thấm đẫm tim mình. Cứ tự nhủ rằng không mong đợi gì, trông ngóng gì ở một ngày mai tươi sáng. Một ngày người đến bên em cho em cảm giác bình yên, êm ái. Em cố gắng không thêu dệt bất cứ giấc mơ nào cho riêng mình và tìm vào quên lãng… Bạn bảo em rằng càng trải lòng mình ra sẽ càng cảm nhận được nỗi cô đơn rõ ràng hơn và cứ mãi đắm chìm trong nỗi buồn ấy. Em nhận thấy điều này không sai. Nhưng em vẫn muốn viết, viết để giữ lại những phút giây có thể là vui, có thể là buồn, là cô đơn, là tuyệt vọng hay chỉ là những nỗi vu vơ của những năm tháng vừa xa để biết mình đang sống, để biết mình vẫn còn biết yêu thương. 30, cái tuổi không còn quá trẻ để người ta hồn nhiên cho đi và nhận về tất cả những gì người mang đến. Em cứ phải cân nhắc, đắn đo, băn khoăn trước mỗi cuộc gặp của mình. Và nếu như người ra đi thì em cũng sẽ

Nỗi nhớ theo mưa về đây

Hình ảnh
Ảnh: Internet Một khoảng chiều buồn, cơn mưa cứ xối xả ập xuống đuổi theo dòng người hối hả. Tấp vào quán xin một ly trà nóng. Mùi hương thoang thoảng, dịu nhẹ của hoa Nhài làm cho tôi nhớ…Tôi nhớ ở sau vườn nhà mình luôn có những bụi hoa Nhài thơm ngát. Ngày ngày cứ vào mỗi sớm, cha tôi thường lom khom bên những bụi hoa Nhài ngắt những bông hoa trắng muốt còn ướt sương đêm đem vào ướp trà. Từ lâu nó trở thành một thói quen không thể thiếu đối với cha. Còn tôi, không biết tự bao giờ đã quen với mùi hương ấy. Nhấp một chút đắng, một chút chát thấm đẫm cái dìu dịu của mùi hương lại thấy ngọt ngào nơi đầu lưỡi. Giờ này, chắc mẹ đang lui cui làm bếp. Cha thì… “Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi, đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt…Nghe mưa nơi này lại nhớ mưa xa. Mưa bay trong ta bay từng hạt nhỏ…Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà…” – TCS “Một cõi đi về” - Một mái nhà bình yên với những người thân thiết nhất đời mình cứ xa mãi thôi. Hoa Nhài mùa này chắc vẫn nở, những cánh hoa tròn xo

Cảm ơn tình yêu

Hình ảnh
Ảnh: Internet Vậy là đã có ngày chính thức rồi. 24 tháng sau là đám cưới nàng. Đám cưới ở quê thì mọi thứ cũng đơn giản hơn. Lấy chồng xa xứ hẳn là sẽ có nhiều cô đơn, buồn tủi nhưng mong cho nàng luôn vững vàng để trải qua tất cả những thăng trầm, sống có ý nghĩa và thật hạnh phúc. Lao xao cơn gió Đón mùa thu nồng nàn Vòm trời ngát xanh bình yên nắng tỏa Câu hát ru trầm thấm đẫm hương cỏ thơm Dịu dàng anh đón em về miền yêu dấu Nơi ngày xưa Cơn mưa mùa thu vương trên mắt buồn Cuốn theo bước chân quen phập phồng bong bóng Mỗi buổi chiều về em xuống phố đợi anh Để bây giờ nắng đã lên xanh Hong khô nét buồn vương nơi đáy mắt Làn gió đưa hương tình ngan ngát Miền yêu xưa rạng rỡ đón ta về Rộn ràng trên khắp nẻo đường quê Rực nở thắm một loài hoa muôn sắc Hoa của tình yêu chẳng bao giờ phai nhạt Màu yêu thương, chung thủy hướng về nhau Thu xanh tươi không gửi mộng sầu Ta vui nhé!   Giữa trăm ngàn hạnh phúc Ru lòng mình lời cảm ơn tình yêu Yên