Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 11, 2014

Viết cho giấc mơ riêng em

Hình ảnh
Một sớm mùa đông lạnh, giữa thinh lặng và rộn ràng của tâm tư trái tim em ấm lại trước dòng tin nhắn của anh: “Trời Hà Nội hôm nay lạnh, em nhớ pha cho mình một ly trà nóng, ôm ly trà để sưởi ấm đôi tay nhé” . Chỉ thế thôi, sự quan tâm chân thật và giản dị của anh khiến tim em xao động. Để rồi từ đó trong em là nhung nhớ, trong em là êm đềm. Mùa lắng sâu trong tiếng đàn ngân lên những giai điệu du dương, thánh thót và thiết tha vô bờ. Biết là còn cách xa, biết là còn sầu thương mà dường như trái tim em thổn thức không ngừng. Xa ngàn trùng, nhưng khoảng cách địa lý đâu khiến cho mình chùn bước. Chúng mình gần nhau hơn mỗi ngày trong tâm trí, nghĩ suy. Sau giờ làm việc, anh hay đưa em đi ngắm hoàng hôn bên dòng sông phố. Nơi có đàn ngỗng trời bay ngang qua mùa đông về miền cổ tích thần tiên của châu Âu hào hoa và cổ kính. Niềm hạnh phúc mỗi ngày ta có nhau luôn dịu ngọt và bình yên. Bên nhau, anh và em như quên thời gian. Anh nói: Nhớ em da diết những lúc không được ở bên e

Giấc mơ trưa

Hình ảnh
Hôm nay, trong giấc ngủ trưa ngắn ngủi tôi mơ về những người, những câu chuyện cũ – mới. Tất cả đan xen vào nhau khiến tim tôi đau thắt. Trong mơ tôi đã khóc rất nhiều. Và khi tỉnh lại tôi thấy mắt mình ướt… Cảm giác bàng hoàng, giằng xé vẫn như còn nguyên vẹn. Có lẽ nhiều chuyện xảy ra trong cuộc đời thực khiến cho tôi căng thẳng đầu óc. Rồi tất cả sẽ qua đi, tôi sẽ lấy lại được sự bình yên trong tâm hồn mình. Tôi tự nhủ vậy. Yên Vũ, 27/11/2014

Ti gôn tháng 11

Hình ảnh
Mưa cứ ngọt ngào và nắng cứ bình yên Em sẽ chẳng mang cô đơn, nỗi buồn về phương ấy Người cứ đi đi, đừng quay đầu ngoảnh lại Em sẽ chỉ một mình cùng nỗi nhớ riêng em… ! Yên Vũ, 22.11.2014 "The real kisses are smiles"

Xuôi theo mùa cũ

Hình ảnh
Có lẽ thấy tâm trạng mình không được tốt nên đứa cháu trai cứ sán lại gần hỏi han, động viên. Khi nhìn thấy mình tìm bản guitar trên điện thoại để nghe. Cậu hỏi: Dì thích nghe guitar lắm à? Ừ, dì thích nghe. Vậy dì mua đàn đi, con đánh cho mà nghe. Ôi trời, thôi cho dì hai chữ bình yên đi con ơi. Hihi… Một lúc sau cậu lại hỏi: Dì thích ăn đồ nướng phải không? Ừ, sao thế con? Dì thích ăn thì để con về quê câu cá rô, cá trạch rồi nướng cho dì ăn nhé. Thơm ngon tuyệt vời. Ui trùi ui, cháu tôi. Thương gì đâu á. Càng ngày cậu càng biết quan tâm đến người khác đây mà. Mình nói: Để dì sắp xếp, hôm nào rảnh hai dì con mình về quê câu cá, nướng ăn. Chắc là thích lắm đây. Chị gái lại nói. Hay là để chị liên hệ với bạn rồi về Quảng Ninh câu cá chơi. Mấy dì con hét ầm lên. Về Quảng Ninh thôi. Thực sự mình cực kỳ thích câu cá. Cái cảm giác giựt được cá thú vị lắm cơ. Mình nhớ tới cái lần đi câu mực ở Cửa Lò. Vui và dễ chịu vô cùng. Yên Vũ, 21/11/2014

Khu vườn mùa đông

Hình ảnh
Khu vườn nhỏ của mình giờ đã vào đông. Có cái lặng buồn, tàn úa của mùa thu rớt lại. Có những mầm non, lá tía gợi sắc xuân. Có cái nồng nàn, tươi tắn của những ngày nắng hạ. Có cái da diết và u buồn của chiều đông chạm vào nỗi nhớ. Kỷ niệm là nguyên sơ, bình lặng, êm đềm… Còn ký ức trong em… xin hãy ngủ yên…! Yên Vũ, 20/11/2014

Chuyện về những chàng cún bông (P1)

Hình ảnh
Hôm nay trong lúc cả nhà ngồi ăn cơm sau mấy ngày buồn bã, khổ sở vì mấy chuyện không hay mới xảy ra. Thấy mọi người vẫn còn bực dọc, đau khổ nhiều thứ mình bèn kể chuyện vui cho mọi người nghe. Nghe xong mẹ mình bảo: Nhờ mấy câu chuyện của mình mà thấy nhẹ cả người. Hihi… Giờ mình ghi lại câu chuyện này để khi nào buồn đọc cho vui. Có lẽ nên bắt đầu bằng vụ xem bói. Trong một lần trà dư, tửu hậu với mấy người bạn. Một bác họa sĩ cầm tay mình và phán: Em có số đào hoa, nhiều người theo đuổi lắm đấy. Mình ỉu xìu: Trời, em có thấy ai đâu. Giờ vẫn cô đơn toàn tập đây này. Bác í vẫn nói lại câu ấy. Rồi nói thêm một số thứ khác như: Em có năng khiếu nghệ thuật. Nên lấy chồng cùng tuổi thì sẽ tốt… Cứ yên tâm còn nhiều người theo đuổi em nữa đây này. Mình cười khúc khích: Thế em lấy chồng luôn hay là yêu dài dài nữa rồi mới lấy được chồng. Bác ấy cười: Ờ, phải lấy chứ. Lấy mà vẫn có người theo đuổi đó thôi. Ôi trời, mình nghe mà mắc cười. Mình cũng chẳng thích thú gì cái vụ yêu đương nay

Đêm trắng

Hình ảnh
Lâu rồi mình mới lại biết thế nào là “đêm trắng”. Nhớ có lần mình phải diễn cảnh đêm trắng thấy khá là buồn cười. Vì đó là một chuyện rất ngược đời và mâu thuẫn đến nỗi mình không hiểu tại sao mình lại như vậy. Ấy là khi một anh tỏ tình với mình khi ngồi ở quán cà phê, mình từ chối và trở về nhà. Hôm đó mình không thể nào ngủ được, một cảm giác thật kỳ lạ. Đó là sự trống rỗng đến cùng cực. Nó không hề là tiếc nuối, cảm thán, cô đơn hay bất kỳ điều gì khác. Nó chỉ là một cảm giác vô cùng trống vắng trong tâm hồn mình, không hề có một ý niệm gì cả. Cảm giác đó khiến mình thấy rất sợ và kể từ đó mình trốn biệt, không gặp lại anh ấy. Sau đó một thời gian mình biết tin anh chàng lấy vợ và có con. Vợ anh chàng là bạn học cùng mình. Một lần tình cờ chạm mặt anh ấy hỏi mình với cái giọng khá là khó chịu: Lâu quá không gặp, tưởng là em đi lấy chồng Hàn Quốc rồi. Mình cười nhạt: Ừm, em đi chứ. Đâu phải chỉ Hàn Quốc mà còn hơn thế nữa. He he… độ chảnh của mình luôn rất cao cơ mà. Rồi dò

Love is a rose

Hình ảnh
La Vie En Rose  -  Edith Piaf Des yeux qui font baisser les miens Un rire qui se perd sur sa bouche Voilà le portrait sans retouche De l’homme auquel j’appartiens Quand il me prend dans ses bras Il me parle tout bas Je vois la vie en rose Il me dit des mots d’amour Des mots de tous les jours Et ça me fait quelque chose Il est entré dans mon coeur Une part de bonheur Dont je connais la cause C’est lui pour moi, moi pour lui dans la vie Il me l’a dit, l’a juré pour la vie Et dès que je l’aperçois Alors je sens en moi Mon coeur qui bat Des nuits d’amour à plus finir Un grand bonheur qui prend sa place Les ennuis, les chagrins s’effacent Heureux, heureux à en mourir Quand il me prend dans ses bras Il me parle tout bas Je vois la vie en rose Il me dit des mots d’amour Des mots de tous les jours Et ça me fait quelque chose Il est entré dans mon coeur Une part de bonheur Dont je connais la cause C’est toi pour moi, moi pour lui da