Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 3, 2014

Em về gom lại ngày xưa

Hình ảnh
Cho em về tìm lại chút bình yên Giữa bạt ngàn hoa cỏ lau trắng xóa Giữa hoàng hôn hương ngọt ngào, lan tỏa Trên cánh đồng cỏ mật đẫm sương thu Cho em về tìm lại những lời ru Xoa dịu nhé! Trưa mùa hè nóng bỏng Bên dòng sông chuồn chuồn soi cánh mỏng Ánh vàng rơi con nắng ấm nằm phơi Cho em về tìm lại chốn nghỉ ngơi Mượn chút thôi, bờ vai anh điểm tựa Bên anh thế! Mùa đông không còn nữa Lời thì thầm, nhung nhớ phút giây qua Cho em về tìm lại tháng năm xa Là xuân vắng, cùng anh đi dạo phố Là quán xưa, mình bên nhau một thủa Là cà phê, ngọt đắng góc đường quen Cho em về tìm lại chút yêu tin Của ngày qua, của ngày mai nữa nhé Đồi gió hát những hạt mầm cựa khẽ Xóa đêm dài, thức dậy đón mùa sang Cho em về tìm lại chút anh, anh Để say đắm, yêu thương thêm lần nữa Dù nắng mưa màu thời gian phai úa Anh mãi là mặt trời hồng trong em Yên Vũ, 02.03.2014

Trông hoa, nhớ người :)

Hình ảnh
Cứ cho là như thế đi nhỉ? Đã lâu lắm rồi một số loài hoa bỏ mình đi như... người vậy. Nhưng tất nhiên vẫn còn những loài hoa chung thủy ở lại cùng mình. Đó vẫn là Mười Giờ tim tím yêu thương. Còn Cẩm Tú Cầu thì cứ gật gà gật gù, không biết có cho hoa nữa hay thôi đây. Dù sao thì hãy cứ vui "dù quá mệt kiếp người"...    

Hoa Lan

Hình ảnh
Có thể nói lan là một loài hoa với nhiều loại khác nhau mang những sắc thái, dáng dấp kỳ lạ và cũng gần gũi. Bạn có thể bắt gặp một cánh bướm quen thuộc ở bông Hồ Điệp. Bạn cũng có thể tìm kiếm cho mình những cô gái thắt đáy lưng ong, xiêm y rực rỡ bên đóa hoa Vũ Nữ. Lại nữa, loài lan Hạc với màu trắng tinh khiết, hai cánh hoa xòe ra với những chiếc lông bé nhỏ và mềm mại quyến rũ biết nhường nào. Một loài hoa mang tên Ngọc Điểm thường được gọi một cách dân dã là đuôi chồn. Mỗi khi giò hoa buông xuống  như chiếc đuôi của chồn cáo ma mị nơi ban công nhà người luôn khiến cho mình đắm đuối. Còn nữa, nếu bạn muốn có một đôi hài để nâng niu thì hãy chọn cho mình một chậu Hồng Hài hay Hài Vệ Nữ tuyệt đẹp.... Ôi, có biết bao nhiêu điều, bao nhiêu biểu tượng mà loài hoa này mang đến cho con người từ thiên nhiên kỳ bí. Nếu chỉ viết về hoa lan với những sắc màu và kiểu dáng thôi, có lẽ đã là cả một tập sách dầy rồi. Mình thì không được chiêm ngưỡng nhiều loại lan ở ngoài đời. Chỉ được ngắm

Tình quê

Hình ảnh
Anh về thăm lại miền quê Nghe câu quan họ hẹn thề giao duyên Nếm trầu cánh phượng người têm Để mà say đến ngả nghiêng mái đình Anh về thăm lại dòng Kinh Lơ thơ nước chảy yên bình tháng năm Màu chiều thấp thoáng thuyền nan Bờ xa một dải bạt ngàn dưa xanh Tháng Ba mưa hát ngọt lành Ngày xuân em đợi Hà Thành nắng lên Nụ cười sưởi ấm yêu tin Anh về thăm lại con tim bồi hồi Gió đưa xuân bước qua ngày Từ non xanh ấy bây giờ trổ hoa Ngắm Sưa, tìm Gạo, mơ Xoan Tình quê thắm mãi, vẹn tròn thương yêu Yên Vũ, 23/3/2014

Đông - Hoài Cảm

Hình ảnh
Sầu Đâu Vẫn chỉ là dăm ba giọt nhớ Mà mùa đông rả rích đêm ngày Vẫn chỉ là ảo giác men say Mà chuếnh choáng một đời yêu - hận Rét Ngọt Gió nhẹ, trời trong nắng vàng rót mật Trưa ngọt ngào bên Hồ Tây lung linh Hà Nội mùa đông, duyên dáng chúng mình Cùng sánh bước dưới vòm xanh dịu ấm Yên Vũ, 21.3.14  

Một số loài hoa dân dã

Hình ảnh
Mỗi một loài hoa đều có vẻ đẹp của riêng nó. Với tôi, tôi yêu tất cả những loài hoa tôi gặp bất chợt ở đâu đó trên bước đường mình. Có thể là một bông hoa trong vườn, một loài hoa nở ven đường, một cành hoa treo leo nơi vách núi, một chùm hoa nhỏ nơi hàng rào hay những bông hoa lấp ló trên đồng ruộng, trôi theo dòng nước. Tất cả chúng đều đẹp, có thể rực rỡ với những sắc màu nồng ấm. Có thể khiêm nhường, nhỏ bé mà trang nhã với những gam màu lạnh. Chúng có những hình thù khác nhau để mỗi khi ngắm nhìn chúng ta có thể tưởng tượng và thích thú với những gì mình đang nghĩ. Dưới đây là một số loài hoa tôi chụp được, có thể quen thuộc, có thể không biết tên... Nhưng với tôi đó là một niềm yêu thích. Tường Vi bên đường Không biết tên Hoa nhài tây bên hàng rào Bông bụp bên suối  Không biết tên Hoa roi trắng trong vườn nhà Hoa loa kèn ta Hoa giấy vàng trên ban công

Lãng quên

Hình ảnh
Trên thế gian này có quá nhiều điều đáng sợ. Nhưng đáng sợ nhất vẫn là sự lãng quên. Có một ngày anh lặng lẽ ra đi Niềm vui, nỗi buồn trong em vụn vỡ Dù vẫn biết cô đơn là đáng sợ Sợ sao bằng khi ta lãng quên nhau… ? Có một ngày… Trong căn nhà trọ tồi tàn, vắng lặng Em nằm im trên giường hướng ánh mắt về phía cửa sổ. Ngoài kia vẫn nắng, vẫn gió và cả một bầu trời trong xanh. Một gã chuột nhắt giương đôi mắt thao láo nhìn em trêu chọc. Như mọi khi em sẽ trừng mắt nhìn lại đầy giễu cợt, thách thức. Em sẽ hò hét, xua đuổi gã cho bõ ghét. Như mọi khi em đang phải ở công ty làm việc, thi thoảng em ngoái đầu lại liếc qua ô cửa sổ văn phòng, ném vào khoảng không một cái nhìn xa vắng. Giờ thì em không còn sức lực nữa. Em ốm…! Em vẫn không được khoẻ từ khá lâu rồi và đang trong giai đoạn đông tây y kết hợp với hy vọng sẽ trị dứt bệnh. Công việc dạo này khá mệt vì các công trình đang được triển khai. Hơn nữa vẫn có một nỗi niềm luôn âm ỉ trong em. Có lúc em cảm giác mình ki

Tầm xuân

Hình ảnh
Sớm nay lên ban công, nhìn bụi tầm xuân ươm nụ lòng chợt bình yên. Tháng năm vẫn cứ đi qua, mùa lại đến… Có những niềm vui, nỗi buồn trong mình vẫn lặng lẽ nở hoa. “Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc Em có chồng anh tiếc lắm thay” Nếu có một ngày ai đó nói với mình câu ấy, mình sẽ bảo rằng: “Cuộc sống biết bao đổi thay Mong anh vui sống những ngày không em” Hì hì… có gì mà tiếc hay không nhỉ? Định mệnh an bài rùi nha :D Yên Vũ, 13/3/2014