Chút gì để nhớ
Thổn thức trong đêm hương hoa nhài quyến rũ. Nhắc nhở một thời vang bóng đã qua. Thú chơi hoa tao nhã của người Hà Nội đã dần mai một. Bởi lẽ... những khu vườn chỉ để trồng hoa nhài, mang bán sẽ chẳng được nhiều lợi nhuận. Chi bằng trồng các loại hoa khác sẽ thu được nhiều lãi hơn. Hoặc giả bán quách đất đi, rồi ăn tiêu cho sướng đời. Ừ thế... vậy nên chẳng trách chi... mùi hương hoa nhài ngày một hiếm đi giữa phố phường đông đúc. Cái dịu nhẹ, ngọt ngào của màu trắng tinh khiết hòa quyện với hương thơm vấn vít... có chăng rồi sẽ chỉ còn trong thơ ca và những hoài niệm một thời của người Hà Nội. Nhớ tới hoa nhài là nhớ tới mùi hương của nó. Một mùi hương quyến rũ ngọt ngào trong những chén trà cha tự tay ướp, pha... Nhớ tới những nụ hoa xinh xinh nở bung mỗi sớm... hoa làm lòng người vơi dịu đi rất nhiều nỗi nhọc nhằn lo toan ở ngoài kia. Giờ này ở nơi ấy, hoa nhài đã nở? Luôn mong một điều nhé, sự bình yên cho người...! Rằng một chút quê hương sẽ làm người phương xa cay mắt nhớ...