Bài viết nhiều lượt xem
Vệt chiều
Con đường về nhà tôi khi khoảng chiều nhập nhoạng, thật êm đềm và yên ả biết bao Em đi tìm mùa thu cho anh Tối SG lạnh nhưng vẫn chỉ là chút se lạnh của độ thu về, em có cảm giác như thế. Một chút gió nhẹ chỉ đủ làm những chiếc lá me bay để ta có thể cảm nhận được, một chút thôi cái thoáng qua, tĩnh tại, mơ hồ, phiêu linh về một sự đổi thay của dòng chảy thời gian. Đường phố vẫn tấp nập thế, ồn ào thế mà sao thấy cô đơn, lẻ loi đến vậy. Có một khoảng thời gian rất dài em luôn sống trong nỗi cô đơn lặng lẽ của riêng mình Mọi thứ đối với em tưởng chừng như một dòng sông khô cạn. Cũng chẳng phải vì đôi mắt của người xưa, chẳng phải vì vết thương quá khứ mà có lẽ là do bản thân, bản thân với những suy nghĩ hơi cực đoan và bảo thủ, luôn mong muốn một cái gì đó thực sự lâu bền nhưng lẽ tự nhiên đâu cho phép. Vẫn có thể mùa thu đâu đây với ánh vàng lấp lánh, nàng chúa mùa thu yêu kiều nghiêng mình bên hồ nước soi bóng liễu thướt tha, Cả trời thu rực rỡ với sắc màu của mây, của ...
Hoa súng giữa mùa hè
Em lãng mạn :)
Ảnh: Internet “Em gái ơi, cứ lãng mạn, phiêu lãng mãi thế, cứ hoài niệm mãi thế sao?:), nếu ở gần anh sẽ tóm chân em mà kéo xuống mặt đất :)”. Anh sẽ bắt em học nữ công gia chánh :) (anh xin lỗi, nếu em đã rành rồi thì sẽ được miễn), sẽ bắt em đi tìm những điều lãng mạn trong cuộc sống rất chật chội, đông đúc của SG (hay HN cũng được :)), tóm lại là sẽ bắt em nhìn (và chấp nhận) thực tế một cách thực tế (hơn)… “. Đọc thư bạn gửi cho em mà em cứ mỉm cười mãi. Rất may là anh ấy ở tận bên trời tây xa lắc chứ nếu không em bị ép vào khuôn khổ thật đấy. Ấy là đang đùa vậy thôi chứ nếu có ở gần chắc em sẽ dành thời gian chơi với baby của nhà anh ấy còn hơn. Baby nhà anh ấy chắc là rất xinh, em thấy con lai Á – Âu đều rất xinh Hơn nữa em rất thích trẻ con, chơi với chúng là em quên hết mọi thứ, quên hết ưu tư, phiền não. Ơ mà tại sao mọi người cứ bảo em đang lang thang ở tận trên mây thế nhỉ? Phố còn bảo em là khi đọc bài “Rồi Valentine sẽ không buồn” em viết từ năm 2009 thì rất ...
Chân dung nàng
Nàng không được thừa hưởng đôi mắt to đen cuả mẹ, sống mũi cao của cha. Gương mặt nàng chẳng có gì đặc biệt. Nếu mà có thời gian tỉ mẩn tách từng bộ phận trên gương mặt nàng mà phân tích rạch ròi thì quả nhiên nàng chẳng được điểm nào cả. Cái mũi tẹt, chiếc cằm nhọn, đôi mắt nhỏ, lông mày rậm, môi cong… nói chung là cực xấu. Nhưng mỗi khi ai đụng chạm đến chiếc mũi tẹt nhỏ xíu là nàng lên giọng tự hào: Vẻ đẹp phương đông đấy, đừng có mà chê. Hê hê…! Tất cả những bộ phận chẳng có gì nổi trội ấy kết hợp lại trên gương mặt nàng tạo cho nàng có một vẻ không xinh nhưng duyên. Hì… có người nói với nàng như thế. Ảnh: Internet Người thân của nàng thì cứ bảo nàng giống cha, rất giống từ gương mặt đến tính cách. Nhưng nàng chỉ thấy tính nàng giống thôi, nóng nảy và cực kỳ khó chịu với những người nàng không thích. Còn gương mặt… ước gì nàng giống. Như thế nàng sẽ không xấu như thế này. Các chị nàng đều xinh hơn nàng, thông minh hơn nàng làm cho nhiều khi nàng cứ buồn buồn. Mẹ nàng a...
Tự Khúc Mùa Thu
Rất có thể là mùa thu thôi em ạ Thơm khoảng trời buồn rực rỡ những ngày xa Mùa của nhớ nhung dịu dàng tuôn suối lá Ngân từng tiếng lòng xao xuyến một dòng tương Em có trở về tìm lại chút dư hương? Theo gió mơn man tự lòng đêm thao thức Ru khúc mùa thu gửi niềm yêu chân thực Về một miền hoa miên viễn nở trong tim Linh Lan 17.06.2018
#21 Monschau, Dreamy Old Town - Monschau, Trấn Cổ Trong Mơ | Germany
Bởi
Linh Lan
-
Cây dâu tằm đã 1000 năm tuổi, trải qua phong ba vẫn tồn tại,thật là kỳ vĩ.
Trả lờiXóaNgoài sức sống của cây, con người đã bỏ công sức để gìn giữ thật đáng trân trong.
Chúc LL luôn được an vui,sức khỏe.
Vâng. Người Đức có ý thức bảo tồn tự nhiên nên có nhiều cây xanh tuy đã già cỗi họ vẫn để lại gốc chứ không chặt bỏ hoàn toàn. Nhiều nơi họ còn trồng rừng, làm những khu vườn tự nhiên để các loài vật, côn trùng về đó sinh sống.
Xóa