Viết cho giấc mơ riêng em

Một sớm mùa đông lạnh, giữa thinh lặng và rộn ràng của tâm tư trái tim em ấm lại trước dòng tin nhắn của anh: “Trời Hà Nội hôm nay lạnh, em nhớ pha cho mình một ly trà nóng, ôm ly trà để sưởi ấm đôi tay nhé” . Chỉ thế thôi, sự quan tâm chân thật và giản dị của anh khiến tim em xao động. Để rồi từ đó trong em là nhung nhớ, trong em là êm đềm. Mùa lắng sâu trong tiếng đàn ngân lên những giai điệu du dương, thánh thót và thiết tha vô bờ. Biết là còn cách xa, biết là còn sầu thương mà dường như trái tim em thổn thức không ngừng. Xa ngàn trùng, nhưng khoảng cách địa lý đâu khiến cho mình chùn bước. Chúng mình gần nhau hơn mỗi ngày trong tâm trí, nghĩ suy. Sau giờ làm việc, anh hay đưa em đi ngắm hoàng hôn bên dòng sông phố. Nơi có đàn ngỗng trời bay ngang qua mùa đông về miền cổ tích thần tiên của châu Âu hào hoa và cổ kính. Niềm hạnh phúc mỗi ngày ta có nhau luôn dịu ngọt và bình yên. Bên nhau, anh và em như quên thời gian. Anh nói: Nhớ em da diết những lúc không được ở bên e...