Những bông hoa của tôi 12: Hồng tím nhạt
Có một làn hương cũ
Buông sắc tím mơ màng
Ngàn năm còn như thể
Làn khói chiều mênh mang
Mỗi khi mùa Đông đến
Bâng khuâng nỗi nhớ nhà
Quây quần mâm cơm tối
Còn xực mùi khói rơm
Bao năm qua đi xa
Bước thăng trầm đưa - đẩy
Làn khói chiều năm ấy
Quấn quýt trong lòng ta
Hồng tím nhạt thật ngộ!
Trả lờiXóaBài thơ hay quá, DVD thật xúc động, LL à!
Vâng. Cảm ơn bạn nhiều. Cứ mỗi khi vào đông hình ảnh khói lam chiều luôn khiến mình nhớ làn khói bếp bay lên, mẹ mình lui cui làm bữa cơm chiều cho gia đình. Để khi đi học về là mình được ăn ngay.
Xóa