Đó chẳng phải câu hát tự ngàn xưa nhưng một ngày tim tôi nổi sóng, câu hát bỗng vang lên văng vẳng ru lòng. Tháng tư con đường bỏng rát chạm vào mùa thu một nỗi nhớ nhẹ rơi. Những thảm lá trải vào lòng tôi nỗi buồn xa xăm quá. Đã bao giờ anh từng đến rồi xa? Lặng lẽ như những vì sao bay rơi vào khoảng không đêm mùa hạ, tôi trở về ốc đảo của riêng mình. Ở đó vẫn có những ngày xanh ngập tràn ánh nắng, vẫn có những cơn mưa giăng mắc trái tim mình. Vẫn có bình minh lên và mỗi chiều hoàng hôn buông xuống, giấc mộng nào còn đó những đêm thâu? Cố gạt đi những sắc tố u sầu để một sớm mai thấy lòng thật nhẹ. Lỗi hẹn rồi, thôi chẳng trách gì nhau. Một mai đây năm tháng sẽ đổi màu, nếu đã là giấc mơ xin gửi vào hư không anh nhé! Em trở về ốc đảo của riêng em. Đêm trải vào đêm những cánh hoa vàng, là sắc màu chia ly hay nỗi sầu tuyệt vọng. Chẳng bao giờ ta chạm tới đâu anh. Những mảnh vỡ nơi tim khắc vào ký ức câu yêu thương cho bia mộ của riêng mình. Về đi em đóa hoa vàng rụng cánh, chẳng nên nặ
Nàng ơi, có khi nào khi tỉnh mộng mọi thứ lại đáng sợ hơn rất nhiều?
Trả lờiXóaThèm nhìn ngắm những bông cúc li ti. Trước khi chết đi có được tận mắt nhìn thấy không nhỉ? hihhi
Trùi ui. Còn trẻ còn nhiều cơ hội bay nhảy nàng ui. Mong cho nàng đạt được ước mơ.
XóaNgười chở hoa thầm lặng phố mùa đông
Trả lờiXóaChở hương sắc ngược xuôi đường lạnh úa
Đời rất cần trong nhau cùng thắp lửa
Những khi lòng chấp chới gió bấc sang
Chúc bạn đón mùa đông an lành !
Vâng đời rất cần những điều ấm áp cùng nhau. Để cuộc sống ý nghĩa và đáng yêu hơn.
Xóa