Sông quê


Dòng sông quê tôi ngày xưa ấy
Xanh xanh bầu trời
Trong veo mặt người
Đung đưa những chiều nghiêng
Triền đê êm vắng
Hương tựa gió lùa
Trăng tựa hoa đưa
Cỏ may níu vạt mùa thu tím

Dòng sông quê tôi ngày xưa ấy
Soi trong gương trăng
Nơi nắng nghiêng thềm
Hoa cúc nở những mùa thu đến
Hàng tre ru êm
Lời ru khuất chìm
Bóng chim ngang trời
Mỏng manh tan vào đêm

Hà Nội - 26/09/2017

Nhận xét

  1. Dòng sông quê tôi ngời trong mảnh lụa
    Đêm trăng mười sáu
    Vành vạnh soi trời
    Đồng thơm hương lúa ngào gió xa đưa...

    Thăm Linh Lan,chúc bạn lành an !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bạn lúc nào cũng dành thời gian ghé thăm và để lại lời lời nhắn tốt đẹp nhất. Cảm ơn bạn nhiều, chúc bạn luôn an lành và hạnh phúc.

      Xóa
  2. Ta ghé nhà thăm nàng đây... Thăm con sông quê nàng. Hihi
    Thích làng quê gê lắm nàng ợ ;)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. He he có dịp về thăm các miền quê đi miss ơi. Lúc nào cũng êm đềm trong trẻo lắm cơ.

      Xóa
  3. Thoảng trong gió làn sương trắng mỏng
    Đóa hoa vàng say mộng chưa tan
    Cao cao dải lụa mây ngàn
    Nguyệt cung ai kéo rèm trăng thế này.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lâu lâu bạn xuất hiện và để lại những vần thơ dịu dàng. Cảm ơn bạn nhiều nhé. Em

      Xóa

Đăng nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Cẩm chướng

Tháng tư…!

Người đàn bà khóc