Có thể nào ủ ấm một cơn mơ?
Cánh gió chơi vơi ru nỗi buồn bằng hơi thu lạnh buốt Những cơn mưa cứ dùng dằng, nhớ nhung Một vùng trời mát xanh chập chùng sóng vỗ Ở nơi đó có mùa đông không lạnh Trái tim mình còn đủ ấm trong nhau Em ở đâu? Cơn mưa đầu triền miên không dứt Phố nghiêng mình mời gọi đóa hoạ my Khoe cánh mỏng tràn vào đông Hà Nội Người thiếu nữ cất cây vĩ cầm, đi về miền sương gió Bỏ quên mùa thu nơi bậc cửa thân quen Cánh gió chơi vơi ru tình lặng yên Căn phòng trống hoác hơ ngày bão nghiêng Hoa cúc giã thu bằng cánh hoa lượn bay tràn khung cửa Đông khép mình vụng dại Có thể nào ủ ấm một cơn mơ? Linh Lan, 30.12.18
Tấm thứ hai là hoa chua me đất hở em ? Hoa đẹp quá ! Chị thích màu tím của nó ghê đi ....nghe cái tên cũng lạ nữa ? Chắc là do tên gọi theo vùng địa phương đó thôi ?
Trả lờiXóaVâng. Hoa đó ở quê em họ gọi là chua me đất. Nó mọc hoang dã, chẳng ai trồng tỉa bao giờ. Hoa và lá đều có thể ăn sống, nấu canh chua được.
XóaVài câu thơ nhẹ nhàng, điểm xuyết bằng những đóa hoa dân dã... Giáo thích cái xuân hồng này của YV lắm nhen!
Trả lờiXóaCảm ơn chị Giáo. Xuân hồng nên cứ muốn vút cánh bay thế đấy chị ạ. Hiii..
XóaBài thơ bốn câu nhưng thơ hơn cả là “Mặt trời lên đời trôi nhẹ bềnh bồng”. Nếu có ai hỏi nó là gì nhỉ thì chú bu sẽ bảo: nó là thơ.
Trả lờiXóaSáng nay chú thức dậy lúc 5 giờ để đi bộ, đứng ở ban công nhìn thấy núi Lớn và Thiền viện Chơn Không đang ngủ, biển cũng đang ngủ, chỉ có cõi nhân gian tỉnh giấc, xe cộ lầm lũi lăn trên đường Nguyễn Thái Học. Trôi nhẹ bềnh bồng là cảm xúc thăng hoa, là khát vọng siêu thoát, còn lăn là trầm luân khổ ải trong cõi vô minh. Và thắp sáng màu hồng cõi nhân gian không phải những gì do con người tham sân si làm nên, mà là những cánh mỏng hoa chua me đất. Trong nó có tứ đại của nhà Phật: đấ,t nước, gió, lửa. Loài hoa đôi khi bị con người lãng quên nhưng lừng lững đi vào thơ Yên Vũ , tinh khiết và đẹp đến hoàn hảo
Chú Bu ơi, cứ cái đà này cháu sẽ nghiện còm bình thơ của chú mất thôi. Chỉ vài dòng của chú mà làm cho cháu thấy mình nâng lên tầm cao mới trong địa hạt thơ đấy ạ. Quả thật, mỗi nhận xét của chú đều khiến cho người viết như cháu mở rộng tầm mắt. Vì như cháu đã nói, nhiều khi cháu viết để mà viết vậy thôi, chứ thực tế không có hiểu sâu xa được những ý nghĩa của câu chữ như chú nhận định. Cháu cảm ơn chú. Thực tế thì... ít người "cảm" những gì cháu viết, vì cháu hay viết những thứ nhẹ nhàng, mong manh, dìu dịu chứ không bạo liệt, thực tế, độc đáo, hài hước, lạ lẫm hay ấn tượng như các bạn khác. Nên người ta thấy cháu "nhạt" trong những bài viết của mình. Nhờ chú cháu thấy mình cũng có những dấu ấn riêng chứ không quá mờ nhạt đấy ạ. :D
XóaXuân hồng phơi tím mắt ai
Trả lờiXóaĐể hoa cũng ngỡ trang đài hóa thân
Mây trời ghé lại tần ngần
Ờ màu tím ấy cũng nhân chia mùa...
Cảm ơn HB ghé thăm với những vần thơ đồng cảm. Lúc xưa YV cũng hay cùng bạn bè họa, đối thơ (dù không hay) mà giờ thấy khó quá, khó quá à. Hihi... Chúc bạn đêm an lành.
Xóa