Bài viết nhiều lượt xem
Tự Khúc Mùa Thu
Rất có thể là mùa thu thôi em ạ Thơm khoảng trời buồn rực rỡ những ngày xa Mùa của nhớ nhung dịu dàng tuôn suối lá Ngân từng tiếng lòng xao xuyến một dòng tương Em có trở về tìm lại chút dư hương? Theo gió mơn man tự lòng đêm thao thức Ru khúc mùa thu gửi niềm yêu chân thực Về một miền hoa miên viễn nở trong tim Linh Lan 17.06.2018
The night ‘s Dialogue 413
Ảnh: Internet Cũng đã thật lâu rồi, cuộc sống vẫn trôi… mỗi người lại có những nỗi riêng mình - Anh sắp già rồi, cuộc sống với những tháng ngày chạy loăng quăng, với những lo toan. Không còn có thời gian để lãng mạn được nữa. Nhưng em thì khác. - Trong em, anh vẫn luôn là một người khó hiểu, hiểu người khác và rất lãng mạn. Còn em… - Có những thứ đã trôi qua từ rất lâu rồi, anh đã tự nghĩ về mình như những gì em nghĩ về anh Nhưng cuộc sống cứ cuốn anh đi… - Có những thứ đã đi qua trong suốt nhưng để lại trong ta nhiều khoảng trống. - Nếu không có những khoảng trống ấy thì cuộc đời sẽ bình dị, lặng lẽ biết mấy. - Nhưng em nghĩ, khi về già anh sẽ cảm ơn những khoảng trống ấy, vì nó chính là những ký ức đẹp đẽ nhất. - Những đổi thay, những ưu tư, những quẩn quanh của đời người… Đến tuổi anh rồi, em sẽ lờ mờ nhận ra. - Không cần phải đến tuổi của anh thì em cũng đã cảm nhận được… - Dường như em đang bi quan - Có lẽ… nhưng cũng không có gì. Chỉ là tự bản thân em mà
chùm hoa tím ngắt
Bởi
Linh Lan
-
Em về gom lại ngày xưa
Cho em về tìm lại chút bình yên Giữa bạt ngàn hoa cỏ lau trắng xóa Giữa hoàng hôn hương ngọt ngào, lan tỏa Trên cánh đồng cỏ mật đẫm sương thu Cho em về tìm lại những lời ru Xoa dịu nhé! Trưa mùa hè nóng bỏng Bên dòng sông chuồn chuồn soi cánh mỏng Ánh vàng rơi con nắng ấm nằm phơi Cho em về tìm lại chốn nghỉ ngơi Mượn chút thôi, bờ vai anh điểm tựa Bên anh thế! Mùa đông không còn nữa Lời thì thầm, nhung nhớ phút giây qua Cho em về tìm lại tháng năm xa Là xuân vắng, cùng anh đi dạo phố Là quán xưa, mình bên nhau một thủa Là cà phê, ngọt đắng góc đường quen Cho em về tìm lại chút yêu tin Của ngày qua, của ngày mai nữa nhé Đồi gió hát những hạt mầm cựa khẽ Xóa đêm dài, thức dậy đón mùa sang Cho em về tìm lại chút anh, anh Để say đắm, yêu thương thêm lần nữa Dù nắng mưa màu thời gian phai úa Anh mãi là mặt trời hồng trong em Yên Vũ, 02.03.2014
Hoa vàng trong nắng
Bởi
Linh Lan
-
Điều em muốn
Ảnh: Internet Em muốn dù chỉ trong suy nghĩ thôi Một lần có anh trọn vẹn trong đời Để em thấy bầu trời bình yên lắm Dẫu ngoài kia giông tố mãi không thôi Có những nỗi niềm sau ô cửa kia Nếu có thể hãy cùng em chia sẻ Về những điều chân thật của đôi ta Là những niềm vui, nỗi buồn thường nhật Hay khổ đau, niềm hạnh phúc trong đời Em muốn dù chỉ trong suy nghĩ thôi Anh là bến bờ êm dịu, bình yên Che chở, đỡ nâng mỗi khi em sốc nổi Là ánh đèn đêm muôn dặm sáng soi Chiếu rọi đường khuya khi em lạc bước Hãy kể em nghe tuổi thơ anh ngày trước Những âu lo, mộng ước của đời anh Những yêu thương anh dành tặng gia đình Cho đêm bình yên, cho ngày lên nắng tỏa Cho xóa đi khoảng cách của chúng mình Em muốn dù chỉ trong suy nghĩ thôi Trái tim anh hướng về em khao khát Khoảng trời mát xanh, cánh đồng êm ả Nơi mượt mà em hát những câu ca Say đắm giữa muôn vàn hạnh phúc Nơi tận cùng của tình yêu chân thật Tha thiết, dịu dàng lời hẹn ước anh
Tấm thứ hai là hoa chua me đất hở em ? Hoa đẹp quá ! Chị thích màu tím của nó ghê đi ....nghe cái tên cũng lạ nữa ? Chắc là do tên gọi theo vùng địa phương đó thôi ?
Trả lờiXóaVâng. Hoa đó ở quê em họ gọi là chua me đất. Nó mọc hoang dã, chẳng ai trồng tỉa bao giờ. Hoa và lá đều có thể ăn sống, nấu canh chua được.
XóaVài câu thơ nhẹ nhàng, điểm xuyết bằng những đóa hoa dân dã... Giáo thích cái xuân hồng này của YV lắm nhen!
Trả lờiXóaCảm ơn chị Giáo. Xuân hồng nên cứ muốn vút cánh bay thế đấy chị ạ. Hiii..
XóaBài thơ bốn câu nhưng thơ hơn cả là “Mặt trời lên đời trôi nhẹ bềnh bồng”. Nếu có ai hỏi nó là gì nhỉ thì chú bu sẽ bảo: nó là thơ.
Trả lờiXóaSáng nay chú thức dậy lúc 5 giờ để đi bộ, đứng ở ban công nhìn thấy núi Lớn và Thiền viện Chơn Không đang ngủ, biển cũng đang ngủ, chỉ có cõi nhân gian tỉnh giấc, xe cộ lầm lũi lăn trên đường Nguyễn Thái Học. Trôi nhẹ bềnh bồng là cảm xúc thăng hoa, là khát vọng siêu thoát, còn lăn là trầm luân khổ ải trong cõi vô minh. Và thắp sáng màu hồng cõi nhân gian không phải những gì do con người tham sân si làm nên, mà là những cánh mỏng hoa chua me đất. Trong nó có tứ đại của nhà Phật: đấ,t nước, gió, lửa. Loài hoa đôi khi bị con người lãng quên nhưng lừng lững đi vào thơ Yên Vũ , tinh khiết và đẹp đến hoàn hảo
Chú Bu ơi, cứ cái đà này cháu sẽ nghiện còm bình thơ của chú mất thôi. Chỉ vài dòng của chú mà làm cho cháu thấy mình nâng lên tầm cao mới trong địa hạt thơ đấy ạ. Quả thật, mỗi nhận xét của chú đều khiến cho người viết như cháu mở rộng tầm mắt. Vì như cháu đã nói, nhiều khi cháu viết để mà viết vậy thôi, chứ thực tế không có hiểu sâu xa được những ý nghĩa của câu chữ như chú nhận định. Cháu cảm ơn chú. Thực tế thì... ít người "cảm" những gì cháu viết, vì cháu hay viết những thứ nhẹ nhàng, mong manh, dìu dịu chứ không bạo liệt, thực tế, độc đáo, hài hước, lạ lẫm hay ấn tượng như các bạn khác. Nên người ta thấy cháu "nhạt" trong những bài viết của mình. Nhờ chú cháu thấy mình cũng có những dấu ấn riêng chứ không quá mờ nhạt đấy ạ. :D
XóaXuân hồng phơi tím mắt ai
Trả lờiXóaĐể hoa cũng ngỡ trang đài hóa thân
Mây trời ghé lại tần ngần
Ờ màu tím ấy cũng nhân chia mùa...
Cảm ơn HB ghé thăm với những vần thơ đồng cảm. Lúc xưa YV cũng hay cùng bạn bè họa, đối thơ (dù không hay) mà giờ thấy khó quá, khó quá à. Hihi... Chúc bạn đêm an lành.
Xóa