Gặp gỡ & suy ngẫm

Ảnh: Internet Vậy là tròn một tháng mình xa SG, những nỗi nhớ như ngủ quên, mình không thấy nhớ SG một chút nào cả. Chị và bạn bè thì có, tụi mình vẫn liên lạc với nhau thường xuyên. Mỗi ngày qua đi lại thấy quí trọng thêm cuộc sống và sự tồn tại của con người mình nơi thế gian này. Mỗi ngày những con người mình gặp gỡ trên đường đời lại cho mình những bài học giá trị từ cuộc sống: Câu chuyện của chị: Một buổi chiều chị lang thang trên phố chờ một người bạn. Một cụ già tiến lại mời mua kẹo, chị rút tờ 10 nghìn ra biếu cụ. Cụ cảm ơn rồi đi. Một lúc sau chị đi ngược về phía trước lại gặp cụ già đó. Cụ lại mời chị mua kẹo. Chị nhẹ nhàng nói: Cụ ơi, con vừa biếu cụ tiền rồi ạ . Cụ xin lỗi: Cô cho tôi xin lỗi, tôi già rồi mắt kém nên không nhìn rõ. Cảm ơn cô. Cụ già trông thật tội, chị liền hỏi thăm: Con cháu cụ đâu mà cụ phải đi bán thế này ạ? Quê tôi ở Thanh Hóa. Tôi có 1 đứa con trai bị chết vì bệnh ung thư. Đứa con gái lấy chồng, ở nhà chồng còn có mẹ chồng. Tôi về đó...