Mênh mông biển trời

Ảnh: Internet Nhiều ngày trôi qua trong đầu vẩn vơ những ý nghĩ lạ lắm, những ý nghĩ về một người em chưa quen. Có một lần trong giấc mơ, một giấc mơ thật lạ lùng, em mơ thấy ý trung nhân của mình . Anh xuất hiện rất đường hoàng, đằm thắm, dịu dàng và… thật buồn cười khi anh ấy là thầy giáo của em. Một thầy giáo có cái tên rất lạ: HT. Trong thực tế em chưa hề quen biết người nào có cái tên này. Còn những thầy giáo của em thì…từ xưa đến giờ em chưa bao giờ có ý nghĩ… như thế. Vì giống như Face từng nói là họ hàn lâm quá, chắt lọc quá… em sợ. Chúng em có được một buổi chiều bên nhau đầm ấm, dịu dàng giữa thung lũng của miền cao nguyên mênh mông, bồng bềnh sương khói. Tiết trời lành lạnh, chàng cởi tấm áo khoác, âu yếm khoác nhẹ lên vai em. Một cảm giác êm đềm, ấm áp khe khẽ len vào tim rất đỗi yêu thương. Và cứ thế… chúng em đi bên nhau như để cảm nhận hơi thở của đất trời, của sương khói, của tình yêu dịu ngọt. Và… chỉ thế thôi, giấc mơ êm ái quá. Em thực lòng tiếc nu...