Đông muộn
Tháng 11 chạy quanh Chuyến tàu lặng lẽ đi qua những ngày ngủ muộn Đông tròn xoe mắt ngập ngừng bên bậc cửa Đánh thức những cơn mê Ông mặt trời phía chân mây đỏ ối Nỗi nhớ dùng dằng quay về nơi không anh Miền cỏ lau xòe bung bông trắng Núi đồi vẫn bao dung, hiền từ vòng tay êm ấm Một thủa nào thơ ngây Tháng 11 loay hoay Cúc họa my xoay những đóa hoa mỏng manh trong gió Có tình yêu nào chớm nở tự xa xưa Đồi gió ngược băng trên cung đường mưa bay Cày xước cánh đồng sau mùa gặt Cái lạnh vẫn chưa về tê tái chiếc hôn sâu Dòng sông quện hơi thở đục ngầu mùa nước cạn Giấu trong lòng một niềm thương chưa vơi Em đợi chờ chuyến tàu anh đi qua những ngày ngủ muộn Đông tràn về trên cung đường mưa bay Xóa đi vết chân chim hằn lên nhịp đời mệt mỏi Loang loáng những gương mặt lạ quen Bước qua thăng trầm, tịch liêu, hoài mong, nghi ngại Nơi quán nhỏ một mình Ly cà phê tình nhân muôn đời vẫn ấm Linh Lan, 21/11/2015
Hoa vẫn hồng,ngời tươi trong nắng gió
Trả lờiXóaChợt hay rằng tự thể có tình yêu
Chợt nhận ra giọt sương đầu ngọn cỏ
Chứa mặt trời cho lẽ sống phong nhiêu....
Vâng. Mỗi loài hoa lại mang đến cho ta những xúc cảm khác nhau. Hoa hồng với vẻ đẹp và hương thơm diễm tuyệt. Càng làm cho người ta thêm rung động.
XóaNgắm mãi! Hi hi hi...
Trả lờiXóaNgắm đóa hồng
tưởng người xưa trong mộng
cách mấy sông...
vài hạt mưa lay động...
một vòng tay ấm nồng...
Hi hi... Ngắm hoa nhớ tình, nhớ người thì quả là ngắm mãi không thôi.
Xóa