Người đàn bà hát
Ngày nắng tắt bên kia sông
Con dế nằm im, ngủ vùi trong lời ru à ơi của người thiếu
phụ
Những lời ru bên nôi nặng trĩu nỗi buồn
Trong cái lặng thinh của cõi đời cô độc
Người mẹ trẻ soi bóng mình tiều tụy dưới trăng
Giữa bạt ngàn bể dâu, đồng xanh ngút ngát
Giữa thăm thẳm rừng già, vào vạo gió âm u
À ơi...
lời ru bên nôi đi qua những ngày đông cằn cỗi
Qua những trưa hè oi nồng
Sáng trong, ngọt ấm
Đưa con vào giấc ngủ bình yên
Hôm nào đó nàng thử viết văn xuôi đi, chắc là thú vị lắm đây! Hihi
Trả lờiXóaHi hi trước đây có viết. Giờ mất hứng chẳng viết gì được nữa nàng ơi.
XóaTay gầy níu giữ vòm nôi
Trả lờiXóaNgười xưa xa vắng lặng ngồi ru con
Yêu thương gặm nhấm héo hon
Để nghe tiếng hát hóa hòn vọng phu...
Thơ buồn.
Chúc bạn bình an !
Vâng. Cảnh tượng người phụ nữ một mình ôm con nhỏ luôn khiến người ta thấy áy náy, thương cảm.
XóaDù sao đi nữa, con vẫn là hạnh phúc lớn nhất đời mẹ!
Trả lờiXóaVâng. Nhưng nỗi đắng đót trong lòng của những người phụ nữ ấy không biết giãi bày cùng ai.
Xóa