Tựa bóng mình


Một ngày nắng, nhìn lên bức tường cũ loang vết thời gian. Tôi thấy bóng hoa in trên tường thật mỏng manh, yếu ớt và gợi nhiều xúc cảm cô đơn.

ơi





Nhận xét

  1. Trời ! Hoa đã đẹp tuyệt qua ống kính của em mà lại thêm vần thơ thật lãng mạn và nhiều xúc cảm nữa đó Linh Lan ơi !

    Trả lờiXóa
  2. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

“Về đi em đường trần đâu có gì”

Tự Khúc Mùa Thu

The night ‘s Dialogue 413

chùm hoa tím ngắt

Em về gom lại ngày xưa