Tháng 12 bản sonate đông dặt dìu tê tái. Em, người đàn bà đi qua 30 bỗng ngại ngần vụng dại trước những tỏ bày yêu, không yêu. Không còn nữa, ngây thơ đôi tám. Trước những lời tán tỉnh của các chàng trai chỉ biết phản ứng bằng sự im lặng tuyệt đối hoặc một thái độ dứt khoát, thái quá bằng hành động nào đó thật rõ ràng để chứng tỏ anh đừng có ôm giấc mơ... hoang đường. Không còn nữa, thời kỳ đầu 2 đít chơi vơi. Đôi khi cũng biết bật đèn xanh, mở đường cho một chàng trai nào đó hợp nhãn. Biết gợi mở và đưa đẩy trong những câu chuyện không đầu cuối. Biết tiết chế, không đòi hỏi sự hoàn hảo, hòa nhã và dịu dàng hơn với đối phương. Em, người đàn bà đi qua 30 thấy ngại ngần trong những mối quan hệ bắt đầu tìm hiểu một ai đó. Có thể đằm thắm, dịu dàng hơn; ấm áp, quan tâm hơn nhưng luôn nhìn đối phương với đôi mắt đầy cảnh giác. Có lẽ, bởi em đã hiểu rằng chẳng có thứ gì đẹp đẽ, mạnh mẽ, cuồng si và mong manh hơn tình yêu. Đó là thứ tình cảm rất dễ bị tổn thương bởi cá...