Cung đường gió
Có những ngày biển trời anh không hát nữa
Những lời yêu rộn rã ở trong em
Một ngày mùa hạ thơm
hương sen hồng, một ngày bình yên trong cả giấc mơ nồng, một ngày nhiều nắng, một
cung đường gió, một tình yêu trong ngần với niềm thương, nỗi nhớ và sự sẻ chia
bất tận. Tưởng chừng như cuộc sống đã trải lên em những sắc màu tươi mới yên
vui, lắng sâu và tha thiết. Để không ngần ngại nói rằng ta đã tìm thấy nhau...
Mỗi sớm yên lành đi trên
con đường ngoại ô quen thuộc dưới bầu trời ngăn ngắt xanh được cách điệu bởi những
làn mây trắng mịn màng, duyên dáng, trải chuốt. Hai bên đường, những đồng lúa
đang thì con gái mơn mởn xanh diệu kỳ, xanh tin yêu, xanh hy vọng, xanh tương
tư. Lòng chợt thấy xốn xang, nhớ và thương nhiều lắm !
Em nhớ gì ? Một giấc
mơ êm giữa khoảng trời heo may dịu mát. Đôi dòng thăm hỏi, luyến lưu cũng
khiến cho trái tim tan chảy giá băng. Rồi tự nghĩ rằng yêu nhau thì dễ nhưng
làm cho nhau hạnh phúc thật không dễ chút
nào. Nhưng đôi khi hạnh phúc chỉ là cảm nhận được tâm tư bình yên trong những
phút giây vắng xa nhau của chuỗi ngày bận rộn. Giữa tất bật đời thường biết
trân trọng hơn những gửi trao, những yêu thương và cảm hiểu dịu dàng để mà nhớ,
để mà bình yên.
Em thương gì ? Khi
mùa thu tỏa ngát nơi này, có những ngày không chỉ là nắng vàng rực rỡ, vẫn có
thể có những cơn mưa, bão bất ngờ. Em thương nơi này, thương những cánh đồng
thơm, những hàng cây, những dãy núi... mái nhà quen thuộc. Thương dáng mẹ hao gầy,
tóc phai màu bạc với thời gian. Thương những em nhỏ với đôi mắt ngây thơ đang lớn
lên từng ngày, tươi trẻ và thiếu thốn. Em thương người một mình với bao âu lo,
trăn trở, nỗi mệt mỏi in hằn trên gương mặt anh. Cứ nghĩ thế để không giận hờn
vu vơ, trẻ con, để sống từng ngày với nụ cười tận hiến.
Biển đời mênh mông quá,
có những gieo neo khi tìm một bến đậu của riêng mình. Chúng ta đến cùng nhau
sau nỗi tổn thương và mất mát, cẩn trọng nhén nhóm chút niềm tin về một tình
yêu có thật. Để rồi tưởng chừng như không thể xa rời, là sẽ đến cùng nhau với
những dự định cho tương lai, hạnh phúc. Thế nhưng một cơn giông tố bất ngờ
ngang qua đã càn quét và để lại sự trống rỗng, cô độc trong tâm hồn. Mới chợt
nhận ra tình chưa sâu, yêu chưa đủ. Có những vật không sắc nhọn nhưng lại khiến
trái tim mang nhiều vết đau.
Em giờ đã biết bình tĩnh
hơn để nhìn nhận sự việc xảy đến trong cuộc đời mình. Bình tĩnh trước những biến
động và sự thương tổn. Biết nhẫn nhịn và bao dung, biết thứ tha và chờ đợi. Tự
ru mình, nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua. Mỗi ngày một mình em vẫn đi qua nơi này,
cung đường gió với cái lạnh chớm đông khiến cho trái tim không khỏi se thắt khi
nghĩ về ngày cũ. Tự nhủ rằng thì thôi, tất cả đã trôi qua như một giấc mơ buồn...
Thế mới biết có những
cung đường tưởng như bình yên đấy nhưng luôn gập ghềnh sóng gió. Có những điều
tưởng như chân thật đấy nhưng chứa đầy mầm mống lọc lừa, dối trá. Có đôi khi,
người ta phải đưa ra những lựa chọn của riêng mình. Cuộc sống luôn khắc nghiệt
như thế, có chăng ta đã gặp nhau không đúng thời điểm. Và thực sự thì, chúng ta
chưa bao giờ thuộc về nhau.
Linh Lan, 12/10/2015
Những cảm nghĩ thật sâu lắng xuất phát từ trái tim chân thật trong tình yêu . Với trái tim và sự kiên nhẫn đợi chờ một hạnh phúc sẽ đến , chị nghĩ rằng những ai có tâm quyết như thế chắc chắn sẽ có được mà thôi . Thời gian còn dài , thử thách còn lớn lao thế mới biết được thế nào là một tình yêu đích thực Linh Lan nhỉ ?
Trả lờiXóaEm cũng không biết duyện phận trớ trêu đến khi nào. Nhưng cũng không sao cả, cứ sống với tấm lòng chân thành và một trái tim yêu rộng mở. Hẳn là một lúc nào đó, ta sẽ có được một tình yêu đẹp cho riêng mình phải không chị?
XóaQua bão giông để biết thế nào là tình yêu đích thực. Nếu ai đó không vượt qua được những chông gai mình gặp phải, thì hãy cứ tin rằng có duyên mà không phận vậy. Tình yêu ấy chưa đủ để có thể trọn đời bên nhau.
Còn thì, em thấy trong tình yêu mà cứ toan tính. Chắc chắn sẽ không thể có hạnh phúc trọn vẹn chị ơi.
Trả lờiXóaEm giờ đã biết bình tĩnh hơn để nhìn nhận sự việc xảy đến trong cuộc đời mình. Bình tĩnh trước những biến động và sự thương tổn. Biết nhẫn nhịn và bao dung, biết thứ tha và chờ đợi. Tự ru mình, nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua. Mỗi ngày một mình em vẫn đi qua nơi này, cung đường gió với cái lạnh chớm đông khiến cho trái tim không khỏi se thắt khi nghĩ về ngày cũ. Tự nhủ rằng thì thôi, tất cả đã trôi qua như một giấc mơ buồn...
CÒN CHĂNG LÀ KỶ NIỆM....
Vâng ạ. Rồi đến cả kỷ niệm cũng hóa xưa, sẽ chẳng còn nhớ nữa.
XóaĐường xưa giờ bước qua lòng
Trả lờiXóaĐồng xanh và cả mênh mông đất trời
Lặng thầm chân bước không cười
Nghe tim thổn thức những lời trầm tư...
Viết trang tình sử thiên thư
Vào cung đường gió đẹp như mơ hồng
Vẫn là ngọn lửa yêu nồng
Cho mai xuyên suốt với hồng hoang xưa.....
Chúc bạn hiền luôn mãi bước chân tình nồng đi qua cung đường gió vào khung trời yêu !
Cảm ơn những câu thơ của bạn. Ai cũng phải đi qua cung đường gió, khung trời yêu để mà cảm nhận, mà thương nhớ. Dù cho những tháng năm đã qua chất chứa niềm vui hay nỗi buồn gì thì cũng vẫn đáng để ta nhìn lại và thầm cảm ơn ai đó đã cùng mình đi chung một đoạn đường.
XóaBiển đời rộng lớn thênh thang
Trả lờiXóaEm đi lặng ngắm chân trời bao la
Tình mình tựa bản tình ca
Mênh mang nỗi nhớ cung đường gió bay...
Chúc em gái Linh Lan luôn vui khỏe và đong đầy hạnh phúc em nhé. Thân mến
Em cảm ơn chị. Những bản tình ca buồn dường như lại khiến cho người ta nhớ :)
XóaĐể có sự mạnh mẽ và "bình tĩnh" ung dung đi qua sóng gió hay vui buồn là người ta đã đánh đổi rất nhiều đó Nàng ạ.
Trả lờiXóaCó sự trưởng thành nào mà không phải trả giá, phải không?
Dù sao thì mọi thứ vẫn cứ diễn ra dù mình muốn hay không, học cách chấp nhận nó, vượt qua nó là cách tốt nhất để tìm lại được sự bình yên trong tâm hồn và sống an vui phải không nàng?
XóaMột mùa đông lạnh giá lại sắp tràn về rồi. Ở nơi ấy nàng có cảm nhận được cái lạnh không vậy? :)