Đánh rơi


Anh là khoảng trời bình yên duy nhất
Ru em qua những nhọc nhằn, bão dông
Mà phận mình sao lắm long đong
Gặp nhau trễ tràng duyên nợ
Lỡ làng tìm mùa thu cũ
Tìm nhau còn thấy bao giờ?

Linh Lan 26/10/2015

Nhận xét

  1. Đúng là bài thơ đã toát lên hết niềm xúc cảm của nhà thơ rồi lại thêm tranh minh họa nữa . Ai mà có tâm sự giống như bài thơ trên chắc là không kiềm được niềm xúc động đó Linh Lan ơiiii ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Híc híc... may mà không có ai đang ôm tâm sự này. nếu không em lại thấy có nước mắt rơi đấy ạ. Em cảm ơn chị nhiều.

      Xóa
  2. An bình qua bến sông chiều
    Bờ xanh tơ liễu phong phiêu nhịp đời...

    Chúc bạn bình yên !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng, xin cảm ơn bạn. Chúc bạn những ngày nhiều niềm vui

      Xóa
  3. Lạc và rơi thì cũng là mất mát,
    Không phải mất cái ngoài mình mà mất một phần mình
    Nhưng nghiệm mà xem buông bỏ để có được thì cũng cần buông bỏ lắm

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cháu đang cố gắng chú Bu ơi. Cứ nói buông nhưng chưa hẳn cơn mưa hôm qua đã tạnh ráo hoàn toàn.

      Xóa
  4. Lâu quá k thấy bóng dáng bà. Face k, blog im lìm. nhớ quá. Bò vô thăm. Thấy bà... k vui, cũng k biết an ủi thế nào. chỉ mong bà rộn ràng thui hà. Vui lên đi cho tui vui ké Tiểu lông hổ ui !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tui vẫn dạo Face âm thầm bà ui. Nhưng ồn ào quá tui chịu không nổi. Hị hị... đang tu tâm mà bà. Nói vậy chứ tui đang tự chữa tâm bệnh cho mình nên không muốn than van gì hết á. Ai bảo ngu, ráng chịu. he he... Chúc bà ngày một yêu đời và mê trai nhiều hơn nha.

      Xóa

Đăng nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Cẩm chướng

Tháng tư…!

Người đàn bà khóc