Sen vẫn nở giữa miền yêu cũ
Lại một mùa
sen thơm ngát hương
Trăng vàng
soi bóng tỏa mênh mông
Tình xưa đã
xám màu tro khói
Giấc mộng kê
vàng ủ phong sương
Lạnh lùng tin
nhạn bặt luyến thương
Chân mây mờ
tỏ mảnh tình suông
Hằn lên vết
nhớ mùa giông gió
Sắc hồng sen
nở phai ánh dương
Vì đâu xa
cách miền yêu cũ
Trăng vàng
xõa bóng rợp sầu u
Đóa sen buồn
rũ đêm cụp cánh
Khắc khoải
hương lòng lẳng lặng ru
Chẳng biết
mùa sen trời viễn xứ
Ai còn khơi
lại chút tàn thu
Để nghe tim
réo tên người mộng
Nhịp đàn
buông vội nối tương tư
Thôi đã vàng
phai đêm hạ huyền
Vơi sầu tĩnh
tại trước nàng sen
Nồng say thơm
nắng ôm mùa nhớ
Bớt chút
hương mê ướp tình khờ
Linh Lan,
tháng 6.2015
P/S :
Viết cho mùa hạ cũ, cho những yêu thương đã chìm khuất.
Tình đời đen bạc thoảng ngoài sen
Trả lờiXóaTỏa chút hương thơm với xứ thiền
Những muốn bên người vui tịnh độ
kiếp này kiếp nữa gặp người quen
Cháu cảm ơn chú Bu. Những câu thơ làm cháu nhớ tới vài thứ. Nếu mà có kiếp sau thật, cháu thực lòng mong sẽ gặp lại người quen. Là bạn cũng được, là người thân cũng được, là vợ chồng cũng được. Miễn là có thể gặp lại... và ở bên cạnh nhau.
XóaTa thăm Nàng đây. bỏ đi lâu quá...
Trả lờiXóaHôm nay ta vừa xuất viện. Nhớ Nàng quá...
Chúc nàng bình phục và quay lại với bạn bè nhé. An an...
XóaHồ cũ sen xưa lại nở hoa
Trả lờiXóaHương theo gió quyện thoảng sương sa
Chạnh miền hoài cảm muôn năm ấy
Sóng gió hòa âm điệu hải hà....
Chúc bạn tuần mới nhiều vui mới!
Cảm ơn bạn với những câu thơ khiến lòng người lại mang nhiều nỗi nhớ.
Xóađọc thơ rùi, không bình loạn, chỉ nói chuyện ngoài lề. tui đặc biệt thích cách bà đặt tựa cho mỗi entry. như bài này. Nghe thích thích sao sao á. hì hì
Trả lờiXóaNghe bà nói tui thấy xấu hổ quá đi. Tui là chúa loay hoay trong vụ đặt tựa. Có khi viết xong chả biết đặt nó thế nào, nhặt đại một câu trong bài để đặt. Đặt tựa mà kêu quá, bài viết dở thì chả khác gì treo đầu dê bán thịt chó. Dù sao được bà thích tui cũng vui. Hì hì...
Xóa