Tiễn biệt


Vạt rừng chiều hoang tím
Từng vệt nắng trượt dài loang trên bia mộ
Bóng người đàn bà gầy xiên xiên
Quỳ gối bên nấm mồ
Ngập tràn hoa, khói hương nghi ngút
Tiếng khóc chồng thảm thiết, não nùng
Một kiếp phù sinh
Đã trở về cát bụi
Tiếng cú rúc kêu thương, bóng chiều dần tắt
Bóng người đàn bà
Lầm lũi khuất vào đêm
Trở về với kiếp sống phù sinh
Chỉ còn tiếng nấc nghẹn giữa chừng, thảng thốt vọng trong đêm
Tiếng kêu xé lòng của loài chim lợn
Rừng núi trầm u, rờn rợn, hãi hùng

P/s: Thoáng chớp mắt đã 9 năm trôi qua. Thế mới biết, hãy cứ sống một đời sống tưng bừng, náo nhiệt. Vì chẳng mấy chốc mà đi hết 100…


Yên Vũ, tháng 3-2015

Nhận xét

  1. Con người được tạo hóa sinh ra để rồi khi chết cũng sẽ trở về với cát bụi ! Đời người chỉ có được 2 lần : được sinh ra và chết đi ! Ai cũng sẽ bước qua ngưỡng cửa cuối cùng của một đời người mà thôi . Thế nên hãy sống với những gì mà mình đã có trong hiện tại cùng với niềm tin và ước mơ thì mới có thể không bị lạc vào thế giới mà đôi lúc con người cứ nghĩ là tuyệt vọng " . Chúc em gái của chị sẽ lấy lại sự thăng bằng trong cuộc sống ngày một mạnh mẽ hơn nữa nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi... chắc phải hát "tôi ơi đừng tuyệt vọng" mỗi ngày chị Oanh ui. Cảm ơn chị. "Cuộc đời có bao lâu mà hững hờ" :D

      Xóa
  2. Chắc tụi mình hỏng hết 70 nữa YV ui, làm gì tới 100...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Được tới đâu thì tới chị Giáo ơi. Chỉ để biết rằng 100 năm là hữu hạn ấy mà :D

      Xóa
  3. Người đàn bà kia dẫu biết sự ra đi của chồng là không thể tránh khỏi nhưng vẫn xót xa, đau đớn. Chúng ta mừng tuổi nhau năm mới... thực ra thêm một tuổi là đường đến huyệt mộ ngắn đi một tẹo, không hiểu có đáng mừng không. Nhà Phật tính ra trong 2 giây đồng hồ con người ta chết đi sông lại 1,5 triệu lần. Viết xong mấy dòng này thì bu đã khác với bu khi mới gõ chữ đầu tiên rồi..luật vô thường là thế mà

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rất thích những câu còm của bác Bu nghen. :)
      Yên Vũ, mấy nay blog ta lỗi, k vô được, giờ về lại, lại vô được nhà nàng luôn chứ không phải luồn cửa trước cửa sau như trước nữa. Âu cũng là trong rủi có may nhỉ, hihi. Nàng khỏe không?
      bài thơ nàng làm tuyệt lắm, vẫn nghĩ nàng chỉ lãng đãng xúc cảm nhẹ nhàng thôi, k ngờ là cũng day dứt quyết liệt và giằng xé đến thế đâu nghen. Luôn bình yên nghen nàng

      Xóa
    2. Violet vẫn miệt mài bên FB. Lá vở đến cây đổ ngổn ngang trên đường phố thủ đô vẫn chưa thấy nàng về với blogspot.

      Xóa
    3. Vâng ạ. Luật vô thường là thế. Nên cháu cố gắng sống một đời sống thật tươi tắn và náo nhiệt để đỡ cảm thấy hoài phí lúc về chiều. Hihi... Mỗi năm thêm một tuổi lại thấy mình già đi nhiều quá chú Bu ạ.

      Xóa
    4. Hihi... Tái ông thất mã là vui rồi Vi à. Nói chung thì mình vẫn thích những xúc cảm nhẹ nhàng, ngọt ngọt một tí. Chứ đắng, cay, mặn... thì mình dễ xỉu lắm nàng ơi. Thực ra bài này mình viết khá lâu rồi. Cảm xúc do mất đi người thân đó nàng ạ.

      Xóa

Đăng nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Tầm xuân

Mùa xuân-hạnh phúc-tình yêu

Cẩm chướng

Trông hoa, nhớ người :)