Thu rồi sẽ bình yên

Tháng Chín là những ngày nắng vàng ươm trên đồng lúa chín, êm đềm, lung linh chiếu sáng dòng sông xanh. Lá thắm trên cây dần phai màu, con đường gió mơn man và bình yên kì lạ. Hoa sữa vẫn còn chưa thành nụ mà đã nghe đâu đó chút hương nồng của hồi ức, của kỷ niệm về những mùa thu không thể nào quên. Em ngồi đây, bên hiên nhà thoảng đưa mùi hương nguyệt quế. Dễ dàng thả trôi mình vào đám mây trắng bồng bềnh mộng mơ về một sớm mai dịu nhẹ. Sẽ không còn muộn phiền che giấu nụ cười tươi. Để mỗi khi hoàng hôn buông xuống trong sắc đỏ của mặt trời, trong sắc tím của màu mây sẽ không còn nặng nề suy tư, trăn trở. Tháng Chín vừa qua, ngỡ như là gần và xa quá. Mùa thu đi một nửa mà cảm xúc hoài thu cứ lưu luyến quay về. Thế mới biết cái huyền diệu, dịu dàng của tình thu. Đêm nay ánh trăng lưỡi liềm chênh chếch bên trời đêm như không đủ chiếu sáng những bông hoa hồng vàng lặng lẽ. Những đóa hồng của mùa thu dìu dịu nhớ một mùa trăng. Đóa quỳnh cuối mùa vẫn âm thầm nở trong đêm ...