Vạt nắng lưng đồi

Ta dửng dưng bước qua nhau
Bên thềm xưa chỉ còn cái nhìn xao xác
Mùa lá xanh đón chiều bằng sắc màu vàng úa buổi tàn phai
Nơi cánh đồng xa, tiếng chim trời khắc khoải
Vạt nắng lưng đồi, miền ký ức chông chênh

Sấp ngửa cuộc đời, vuột mất yêu tin
Xanh xao nhớ một thời thơ dại
Dọc triền đê hoa cỏ may nở mãi
Nắng lưng đồi ngăn ngắt những mùa sim


Xào xạc ngàn lau, bộn bề gió lộng                            
Nắng lê lưỡi dài rát bỏng nỗi yêu thương
Hoa tím lưng đồi hờ hững, tím mong manh
Còn đâu nữa những mùa sim chín mọng

Nhìn về phía sau những buồn vui, được mất
Nhớ tuổi thơ mình êm ái biết bao nhiêu
Có đầm sậy gầy thao thức dưới trăng thâu
Có vạt cỏ, bờ lau, suối khe róc rách
Có tiếng đàn đêm côn trùng kêu rả rích
Có dòng mương trong đôi trạch nhỏ vui đùa
Lũ đòng đong cùng nhau say điệu múa
Lội ngược dòng đàn rô, diếc tung tăng


Em lội ngược dòng tìm giấc mộng dưới trăng
Đếm những vì sao đêm thì thầm điều ước
Gặp được người em yêu giữa lưng đồi gió mát
Nơi có loài hoa mỏng manh, đậm đà miền ký ức
Mà cánh hoa đã tàn phai, mãi trôi theo mây trời

Ta dửng dưng bước qua nhau
Chỉ còn lại những tháng ngày bình yên, thơ ấu
Nơi núi cao, nơi đồng sâu bước chân trần in dấu
Ấm áp tình người là cỏ ngọt, hoa thơm

Em lặng lẽ đi qua miền bão giông
Vùng cỏ lau non nát nhàu, hoang hoải
Vẫn đôi chân trần của ngày xưa thăm lại miền hoa dại
Mùa lá xanh, núi đồi tươi nắng trải
Vắt ngang trời dải lụa tím còn vương


Yên Vũ, 04/04/2014

Nhận xét

  1. Vạt nắng bên thềm vướng tóc em
    Xôn xao kỹ niệm ngày xưa chợt về
    Mênh mang con nắng đong đầy
    Cho tôi hoài niệm một thời đã qua ...

    Đọc thơ nàng sao quá nhiều xúc cảm đó YV ơi ...

    Cuối tuần rồi vui thật nhiều nàng nhé ...

    Trả lờiXóa
  2. ừm, điều mình viết khiến cho nàng có xúc cảm làm thơ là mình thành công rồi ha. Cảm ơn nàng nhiều.
    Chúc cho mùa xuân luôn ở bên nàng thật dịu êm.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi ...thơ con cóc đó nàng ui ...mình nào giờ chả biết làm thơ gì hết ...vậy chứ làm quen với nàng và các bạn trên blog ..riết rùi cũng háo hức ...mon men tập tành làm cho đỡ buồn đó ...

      Xóa
    2. Mình nhớ ngày xưa, khi học lớp 6 mình cũng tập tành làm thơ. È cổ ra mà si nghĩ... mãi cũng chỉ được hai câu rồi tịt ngòi luôn. Híc, tới khi chơi với các bạn rồi mới bắt đầu viết dài được đó nàng ạ. Khi có cảm xúc nàng cứ viết đi, dần sẽ quen và nhuần nhuyễn hơn thôi. Có thể không quá đặc sắc, nổi bật nhưng là cảm xúc của mình nên cũng sẽ vui lắm đó.

      Xóa
    3. Uh ..nàng nói đúng đó , hỏng cần hay nhưng ít nhất chúng cũng nói lên được cảm xúc của mình là được rồi nàng hén ..hihi ..như vậy mình sẽ cố gắng thêm nữa nè ...

      Xóa
    4. Viết là quyền của ta, đọc và cảm là chuyện của bà con. Thía nên, cứ viết, hổng viết là tội nghiệp ta, mừ bà con cũng hổng có chiện gì để ngó thì buôn lém lém. Dzậy nha Yên Vũ hén !

      Xóa
    5. Mình chờ đọc thơ của nàng đó nha Kiều Oanh. Hi hi...

      Thùy mến, mình vẫn luôn làm thế mà. Cứ thích thì viết từa lưa, post từa lưa. Bà con có chê vụng về thì cũng cười trừ thôi à. Hì hì...

      Xóa
    6. OK ...Để hôm nào có trời mưa lớn , mình sẽ chạy ra phía sau nhà có con kênh nhỏ và chờ mấy chú cóc con trồi lên ...vừa nhìn chúng vừa làm thơ từa lưa cho nàng đọc ..mệt nghỉ luôn ..heee ..

      Xóa
    7. Í mà quên nữa , nền nhà nàng hôm nay nhìn thật đẹp và thật lãng mạn với những bông hoa thật xinh xắn đó nha ...

      Xóa
    8. Èo ui, sau nhà nàng còn có con kênh nhỏ cơ á. Sao mà nó gần gũi, thân thuộc như đồng quê VN vậy. Nàng ko xạo mình đó chứ? :D

      Ha ha... có mà chờ cả ngày cũng không thấy cóc con thì có mà nàng mệt nghỉ chứ hông phải mình đâu nha.

      Nàng nhận ra hoa gì hông nè? Nhìn hoa này là mình nhớ tới nàng đó nhoa. Híc!

      Xóa
    9. Chiều buồn lẫn quẫn bên con rạch
      Thấy cóc nhà ta lủm bủm bơi
      Xuân về nước lũ đi đâu nhỉ ?
      Bơi mãi mà không thấy cái bờ ....

      Hihi ...tặng nàng vài câu thơ con cóc nè...mình sẽ chờ mùa đông kế đến sẽ ra con rạch ( hình như con rạch thì phải vì nó nhỏ híu mà dài thườn thượt đó nàng ) rồi ngồi chờ mấy chú cóc con để làm thơ tặng nàng chịu hông ?

      Vâng , đó là loài hoa mình rất thích , hình như tên của nó là hoa mắt mèo thì phải ? Đúng hông nàng ? Nghe nàng nói mình cảm động lắm đó nha ...hix ....

      Mình trồng được ba bụi đó nàng ạ ...hiện giờ chúng đã đâm chồi cao lắm rùi nhưng chưa trổ hoa nàng ôi ...



      Xóa
    10. Hì hì... đúng là nàng làm thơ con cóc thiệt nghen. Nhưng mừ, mình chỉ thấy ếch bơi chứ chưa thấy cóc bơi bao giờ. Cóc của nàng hơi bị độc đấy :D

      Hoa này mình thấy họ đề tên là Iris, tiếng việt mình là diên vỹ nàng ạ. Biểu tượng của nước Pháp đây mà. Mình chưa bao giờ được nhìn thấy bên ngoài. Bao giờ hoa nhà nàng nở thì cho mình coi với nha.

      Xóa
  3. Hình nền của YV đã là cả một trời xuân rồi nè! Ngoái đầu lại phía sau chi cho thêm buồn nàng ui! hic...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Híc, thi thoảng vẫn phải ngoái lại nhìn xem mình đã đi được bao nhiêu chặng đường rồi chứ nàng ơi.

      Xóa
    2. :-p đa cảm.
      Hè hãy rực rỡ với nắng vàng ơi :D

      Xóa
    3. Híc, Snow cũng đa cảm lắm đấy nhé. Mùa hè đến rồi, bạn hãy dong chơi nhiều đi nhé.

      Xóa
  4. Đôi khi ngược dòng tìm lại mình của ngày xưa, dù biết là không thể, nhưng những xúc cảm trong veo vụn vặt cũng làm lòng mình....nói sao nàng hén, chỉ biết là ...nhiều khi hổng lẽ nói : " Trời ơi ! Sao tui thương tui quá đi nè !!!! " hì hì
    Chủ nhật có đi đâu chơi không Vũ uiii ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ừa, tui thương tui quá đi nè. Mà thương nhè nhẹ thôi còn dành cho nắng với chứ. Híc! Mấy ai yêu nắng được như Thùy, nhỉ?

      Ngày xưa... vẫn luôn là những xúc cảm đẹp, bình yên.

      Xóa
    2. Những dòng chữ đầy ắp tâm trạng
      Những gì trước mắt chỉ còn là bóng dáng của ngày xưa nó gợi buồn khắc khoải...

      Xóa
    3. Có những khoảng thời gian trong tâm trí chỉ còn là những ký ức buồn khắc khoải...

      Xóa
  5. ''Bỗng thấy mình vô hình giữa bộn bề cuộc sống
    Mỗi bước chân chẳng thể in dấu vết trên mặt đường,
    Bàn tay chạm mọi vật nhưng chẳng thể cầm - buông
    Đến hơi thở cũng lạnh lùng như khói sương đêm tối.''

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Những câu thơ thật buồn, thấu cảm.
      Trong cuộc đời ngắn ngủi của con người có đôi khi thấy mình vật vờ, chấp chới. Chẳng biết đi đâu, làm gì, ở nơi nào...

      Xóa

Đăng nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Tầm xuân

Mùa xuân-hạnh phúc-tình yêu

Trông hoa, nhớ người :)

Điều em muốn