Thương!
Mà khổ nỗi suốt đoạn đường đi
cứ gặp hết người này đến người kia, em cứ phải chào hỏi liên tục. Vì cứ vài
bước lại gặp một người quen, cứ phải ngoác miệng ra cười và gật đầu chào họ.
Đúng là ở quê có khác, ai cũng là người quen. Nhưng không thấy bực dọc chút
nào, tâm trạng hai đứa vui phơi phới. Tình yêu quả thật có nhiều phép nhiệm
màu.
Buồn cười nhất là khi hai đứa
muốn có một chút riêng tư cũng không được. Cứ loay hoay, quanh quẩn như gà mắc
tóc :P. Anh kéo em trốn vào góc khuất, vội vàng kiss một cái thì có tiếng bước
chân. Hai đứa quay ra nhìn thấy một bác bảo vệ canh núi với cây súng trường
trên tay vừa đi vừa lẩm bẩm: Có kẻ nào đang trốn ở đây ấy nhỉ? Rồi lại lộp cộp
đi vào chòi canh. Hai đứa nhìn nhau cười khổ.
Nhưng hai đứa vẫn ở lì chỗ
đó, không chịu đi. Và khi anh kiss thì lại nghe tiếng bước chân và tiếng lầm
bầm của bác bảo vệ. Ặc ặc… đúng là ăn vụng nhọc công :))
Đang lùng nhùng, khổ sở nhìn
nhau chưa biết làm sao thì em trở mình tỉnh giấc. Thì ra chỉ là một giấc mơ dễ
thương. Vậy là cái trở mình tai hại làm em uổng phí một giấc mơ… với cái hồi
kết quá ư là hồi hộp… :))
Ôi trời… Đúng là hao mỡ! :P
Thương và nhớ!
Yên Vũ, 25.11.2012
ui cái thú" ăn vụng " mới thú đó, chứ mà ....thì lại....
Trả lờiXóangày xxưa tớ cũng thấy Kiss sao ngọt ngào quá, bi giờ....hic hic hic
Giờ Diễm chán rùi chứ gì :))
Trả lờiXóaChắc chuyển sang ngọt ngào cái khác :P
Tiếp tục mơ những giấc mơ ngọt ngào nhé YV
Trả lờiXóaHíc... giờ chắc hông mơ nổi rồi chị ơi!
Trả lờiXóa