Sài Gòn mênh mông nước

Ảnh: Internet
Rót tình vào hư không
Đêm tắt ánh trăng vàng
Mưa bất chợt
Buồn tênh
Lạnh lùng cơn gió hoang
Thổi ngược triền ký ức

Chưa bao giờ kể từ khi tôi sống ở đây, mưa lại dai dẳng đến thế. Ngày 31/8 tôi phải bơi trên đường, khi qua cầu thì chỉ muốn "bay lên với các vì sao". Híc!
Cả kỳ nghỉ lễ mưa hoài không dứt, làm cho tôi càng thấy tênh tao buồn. Hôm nay nắng vẫn còn u buồn lắm, tôi lại đi tìm... ngày tròn nắng... trong vô vọng.
 Thực ra tôi đang hiểu bản thân mình cần gì và có thể không được những gì. Nhưng cuộc đời cần có một vài mục tiêu nho nhỏ để phấn đấu, nếu không hẳn là sẽ chẳng có gì thú vị để mà sống trên cõi đời này.
Có những ánh sáng băng qua đời tôi để lại chút lấp lánh hào quang rồi mãi mãi trở về với quỹ đạo của riêng mình Có những ánh sáng xa xôi hắt ra một vài tia hy vọng rồi lại không đủ sự kiên nhẫn để vươn tới những điều bình thường mà đẹp đẽ của bầu trời xanh và những hy vọng mới. Có những ánh sáng... không thể làm nên một ngày tròn nắng trong chính bản thân chúng... thế nên không thể trách cứ, biện minh điều gì hết. Cứ đến và đi... những điều còn ở lại thì không hẳn sẽ thuộc về quá khứ... Góp nhặt lại những đốm tàn rơi vào một ngày nắng tắt... Tôi hy vọng bình minh sẽ đẹp hơn, trong trẻo hơn và đáng yêu hơn...! Hôm nay thì vẫn cứ một mình với chiếc váy xinh thong dong trên phố, nhỉ???
Yên Vũ, 3.9.07

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Phố-cáinhìnphíabênkia

Không Đề

Tháng Tư về đâu?

Hoa sữa đã thôi rơi

Tầm xuân nở muộn

Gửi nắng vào đêm