Độc thoại đêm


Ảnh: Internet

Từng giọt sương trong
Đêm long lanh buồn
Ghép bao khuôn mặt
Hoà vào trần gian
Nỗi đau tận cùng
Cười vang ngạo nghễ
Đêm, cứ nghĩ mụ phù thuỷ vùng núi tuyết dùng phép màu lấy đi ký ức thì tốt biết mấy. Như thế sẽ quên được bạn bè, những cuộc gặp, tình yêu và nỗi nhớ. Giờ đây chỉ thấy hiện hữu những cảm giác ghen tuông vô lý làm trái tim đau. Thấy ghét những đám cưới, ghét nhìn thấy người ta hạnh phúc, lảng tránh mọi người và không cảm nhận được niềm vui.
Đêm, chỉ muốn một giấc ngủ sâu bình yên cho đến khi không còn thức dậy nữa. Như thế, sẽ không còn cảm giác ghen tuông đau khổ vô lý, vô cớ. Bỗng trở nên chao chát đáng sợ khiến cho mọi người ghét.
Đêm, những mảnh vỡ sắc màu cứa vào tim nhức nhối. Sắc màu của sự thất vọng, ghen tuông, đố kỵ vừa hỗn độn vừa rõ ràng tạo cảm giác lúng túng. Phải làm sao để sắp xếp chúng theo một trật tự?
Đêm, mơ hồ có tiếng côn trùng nỉ non vọng về từ đất mẹ, bước chân người hành khất tập tễnh lê thê buồn. Giọt nước mắt nào rơi vào tim khóc cho những mảnh đời phiêu giạt.
Đêm giữ lại sắc màu đen thuần tuý, lặng buồn.
Màn đêm buông trên cánh đồng
Mắt đêm ánh lên mênh mông hoang lạ
Gió nhỏ sầu nghiêng rơm rạ
Côn trùng nhả nhạc hoà ca khúc buồn
Yên Vũ, 13.01.2008

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Cẩm chướng

Tháng tư…!

Người đàn bà khóc