Nhớ anh mùa thu qua

Ảnh: Internet
Cơn gió trở mình cuốn vào đêm nỗi ưu tư của em
Trăng cô liêu rọi vào khoảng không nỗi niềm mong nhớ
Em ngước tìm một vì sao xa
Từng giây phút trong cuộc đời em lặng lẽ đi qua
Mà giấc mơ xưa vẫn còn thổn thức:
- Anh đâu rồi, hoàng tử của lòng em?

Có một nụ cười như thắp lửa trái tim
Sưởi ấm lòng em đi qua mùa giông bão
Giữa bao la đất trời lớn rộng
Bất chợt thèm hơi ấm một vòng tay
Bất chợt thèm như cơn gió heo may
Nhè nhẹ thổi về miền yêu mong nhớ
Bất chợt thèm như nắng chiều mắc cỡ
Giấu vạt áo mềm sau ngọn núi trầm tư
Em vội nhặt về những chiếc lá mùa thu
Viết lên bài thơ về một tình yêu bé dại
Gặp hoàng tử của lòng mình trong giấc mơ xưa

Lòng chợt buồn chiều rả rích cơn mưa
Mênh mông là bể dâu làm sao ấp ủ
Những yêu thương chưa chạm tới bao giờ
Thu đến rồi đi phai nhạt sắc màu thơ
Sao giữ trọn những mùa yêu nhung nhớ
Con đường xa, tháng năm dài cách trở
Biết đến bao giờ em gặp lại giấc mơ

Nhưng anh đâu chỉ là giấc mơ của tuổi thơ em
Chàng hoàng tử miền dương gian có nụ cười ấm áp
Bước vào trái tim em giữa khoảng chiều lung linh nắng mùa xuân
Đánh thức những niềm yêu sau giấc ngủ vùi quên
Để nỗi nhớ trong em bắt đầu từ đó
Đi qua mùa thu khao khát tận bây giờ…!!!
Yên Vũ, 23/12/2010

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Vu vơ

Tự Khúc Mùa Thu

The night ‘s Dialogue 413

chùm hoa tím ngắt

Đóa hoa tình

Em về gom lại ngày xưa