Lệ Phố ơi!

Ảnh: Internet
Chắc hẳn rằng khi ta gọi em là Lệ Phố nhiều người sẽ không đồng ý đâu. Vì người ta thường gọi em với cái tên thân thương: THU, NÀNG THU, TÌNH THU, HƯƠNG THU…
Còn tôi, tôi thích gọi em là Lệ Phố một cái tên mỹ miều, kiêu sa... nhưng cũng buồn buồn…
 Tôi nhớ đến một câu nói của một người bạn: "Lại một mùa thu đến với những yêu thương và những cảm hiểu dịu dàng... “.Sắc của em, tình của em làm cho người ta xôn xao, luyến nhớ, người ta mềm dịu đi trước những chai sạn của cuộc đời, người ta gần nhau hơn thấy vơi bớt những chông chênh, người ta…
Để rồi tôi gọi tên em: LỆ PHỐ - Vì sao ư?
Giản đơn thôi, Em cho cuộc đời thật nhiều niềm vui của ngày hạnh phúc. Những giọt nước mắt rạng ngời trên gương mặt cô dâu trong ngày vu quy..., Em cho cuộc đời thật nhiều nỗi buồn khi gặp gỡ rồi chia ly làm cho người ta khóc.Vui cũng có những giọt nước mắt, buồn cũng có những giọt nước mắt. Vì thế Em luôn là Lệ Phố trong tôi.
Tôi yêu em - Một điều rất đỗi tự nhiên như tôi thấy một phần của mình trong đó. Có những mùa đi qua mong chờ nhung nhớ, có những yêu thương hằn sâu trong tiềm thức. Có em trong cuộc đời tôi, những giọt nước mắt cho mùa đoàn tụ, cho những niềm vui, cho những nỗi buồn và sẽ là một mùa hạnh phúc phải không em?
Yên Vũ, 18.8.2007

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Cẩm chướng

Tháng tư…!

Người đàn bà khóc