Ngày Không Anh


Ảnh: Internet

Lâu rồi không viết gì. Những xúc cảm dường như lắng lại và những chia sẻ thì… đã dành hết cho người.

Năm tháng cứ trôi qua tuần tự. Hết đêm lại ngày, hết ngày lại đêm. Có những nỗi nhớ, có những yêu thương… nhiều khi cứ muốn giấu đi, giấu thật kỹ để dành cho riêng mình thôi. Và những nỗi buồn thì vẫn cứ giữ lấy dù thực sự rất muốn chối bỏ nó. Ích kỷ quá chăng? Nhạy cảm quá chăng? Hay đó là sự mặc cảm?

Cả tuần nay người thật mệt. Công việc nhiều, sức khỏe kém và có những thứ ngoại cảnh khiến tâm trạng không tốt. Nhưng mọi việc rồi sẽ qua thôi. Không có gì là không thể… Đã qua rồi những chông chênh của một thời nông nổi. Bây giờ có thể đón nhận những điều tồi tệ xảy ra một cách bình thản hơn.

Dạo này ít muốn làm thân, ít quan tâm đến mọi người. Cứ lặng lẽ, lặng lẽ riêng mình vậy thôi. Bởi e rằng không có đủ thời gian, tâm trí để thể hiện sự quan tâm đến những người xung quanh mình. Còn cứ nhận mãi sự quan tâm của họ thì thấy mình áy náy…

Anh bận rộn với chuyến đi của mình, ít liên lạc, không chia sẻ. Cứ có cảm giác như bị bỏ rơi vậy. Lại tự nhủ rằng: Đây là những ngày hạnh phúc vì chẳng có ai làm phiền. Những ngày trôi qua thật chậm, thật chậm…!

Em bâng khuâng giữa lòng thành phố
Tìm cho mình chút dự cảm xa xưa
Anh bước đến bên đời em giản dị
Thổi bùng lên hương sắc buổi xuân thì

Cảm ơn anh đã thích những câu thơ này và đã đến trong em như thế. Dẫu rằng mọi chuyện có ra sao thì anh hãy tin rằng anh đã, đang và sẽ là người em nhớ nhất. Nỗi nhớ không đừng được luôn sâu thẳm trong trái tim em, luôn tồn tại dù có nói ra hay không, dù có thể muốn quên đi…

Không có sự tồn tại bất biến nhưng tình cảm dành cho nhau ở một thời điểm nào đó sẽ vẫn vẹn nguyên như thế và theo ta đến hết cuộc đời phải không anh?

Cảm ơn những ngày xa để em biết… Có những ngày không anh như thế. Nhắc nhở mình: Phải quen…!

Yên Vũ, 21.7.2012

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Tầm xuân

Mùa xuân-hạnh phúc-tình yêu

Trông hoa, nhớ người :)

Điều em muốn