Tản Mạn Tháng Ba


Ảnh: Internet

Cuối tháng ba, những tia nắng ấm vui tươi xuyên qua cửa sổ khiến cho lòng mình nhiều yên vui, êm dịu. Thứ 7, công ty vắng người… Ngồi trước màn hình khá lâu mà chẳng viết được gì. Xúc cảm thì đầy ắp. Kỳ lạ thật! Con người ta, khi đã hài lòng với hiện tại, với niềm vui - nỗi buồn mỗi ngày thì những con chữ trở nên bất lực…

Tháng ba, màu hoa sưa gợi lên trong em nhiều hoài niệm. Nhớ những con đường quen, làn sương mờ buổi sớm. Những cây cầu cũ kỹ vẫn đứng đó chứng kiến những đổi thay, thăng trầm của đời người. Và dòng sông kia vẫn khao khát đầy vơi…

Long Biên chiều vội vã lướt qua cầu, chợt nhìn, chợt quen sân ga đường về quê anh đó. Một miền quê nhỏ yên bình có con sông nhỏ đã đi vào thơ ca bằng những lời trong vắt, những nỗi ngọt bùi đắng cay, những tháng ngày tuổi thơ anh đã trải qua...

Tháng ba, màu hoa gạo đỏ rực góc trời như ẩn chứa bao nỗi niềm chưa nói, một góc trời thật riêng, rất riêng… tương tư. Quê em mùa này ấm lên bởi sắc màu đặc trưng ấy. Và khói lam chiều hẳn vẫn làm người phương xa cay mắt nhớ quê nhà…

Tương tư một dòng sông nơi chiều hẹn cuối tuần, anh đến tìm em khi hoàng hôn phủ bóng. Những tia nắng cuối cùng ánh lên rạng ngời lấp lánh giữa mênh mông sông nước. Đàn ngỗng trời bay ngang qua khung trời mùa đông viết lên câu truyện cổ thần tiên…

Tháng ba căn nhà ấm lên
bởi tiếng cười em trong trẻo.
Khu vườn mùa đông khô héo
dạt dào cơn mưa mùa xuân
Anh về nhè nhẹ bước chân
dịu dàng nhìn em say đắm…

Những kỷ niệm dàn trải mà lắng đọng trong tim em. Tất cả trở thành một ký ức không thể xóa nhòa. Mỗi ngày ký ức cứ đầy thêm, đầy thêm những cảm hiểu về nhau, những thương yêu, những sẻ chia ngọt ngào, ấm áp…

Lại sắp đi qua tháng ba, cơn gió chiều mảnh dẻ cũng làm hàng cây trút lá. Gió tháng ba dịu nhẹ làm cho em bớt rùng mình vì lạnh giá, đơn côi. Nắng nhạt cuối chiều vẫn làm em nhớ những tháng ngày vừa xa:

Đi qua mùa đông nhạt màu hoa cúc
Có những nỗi buồn theo gió bay xa
Đây vẫn dòng trôi sương trắng nhập nhòa
Màu trăng lạnh dọi soi thành ký ức

Sớm mai, lớp sương mù có thể còn bao phủ cả dòng sông, mùa trăng sáng vẫn còn lạnh lẽo giữa đêm thâu lặng lẽ. Những nỗi buồn có thể chảy trôi, đi đến bất ngờ. Nhưng thành ký ức sẽ còn mãi vẹn nguyên một tháng ba êm đềm, hạnh phúc. Cảm ơn những gì em đã cảm nhận được ở nơi anh…!

Yên Vũ, 24.3.2012

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Cẩm chướng

Tháng tư…!

Người đàn bà khóc