Yêu Trong Mùa Gió

Ảnh: Internet
Hà Nội êm đềm, thu bâng khuâng
Sớm lạnh, chiều sương lòng tơ vương
Trăng khuya một bóng, trăng mờ tỏ
Người đi… sông vắng ngẩn ngơ buồn

Hơi thu lan tỏa mùa sương khói
Sông Hồng bàng bạc giữa mây trời
Người đi sao mãi chưa về lại
Thơ thẩn mình ta ngắm mùa trôi

Thu cạn thời gian vô tình quá
Mới đây… sao đã thành xa lạ
Hững hờ như chẳng biết, quen nhau
Đông về gió lạnh đắng Sầu Đâu

Lãng quên âu cũng đành không nhớ
Không nhớ, không thương sao vẫn chờ
Sắc hoa tim tím trong mùa gió
Thương cạn trời đêm một giấc mơ
Yên Vũ, 09.11.2011

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Cẩm chướng

Tháng tư…!

Người đàn bà khóc