Hà Nội Những Ngày Mưa

Hà Nội những ngày mưa
Nàng nghệ sỹ dương cầm
Gửi vào cung tơ nốt trầm xao xuyến
Huyễn hoặc và bình yên
Con đường trải dài trong trí nhớ của em
Phố cổ rêu phong phai bạc màu nhung lụa
Bóng người đàn bà nhập nhòa, ẩn hiện
Gánh hàng rong oằn trên vai sờn
Mưa vẫn lặng thầm chảy trôi trên lối mòn
Nguệch ngoạc vẽ lên những dáng hình, thân phận
Màu hổ phách trên bức tường loang lổ
Giãi bày ánh sắc thời gian

Hà Nội những ngày mưa
Trầm tư bên ly trà uống dở
Những kiếp nghèo, phận bọt bèo
Lận đận, lao đao
Bon chen giữa phiên chợ đời lây lất
Rưng rưng, nghẹn ngào, chua xót
Lại nhớ về nơi anh đã đi qua
Chàng – Dr. Who của lòng ta…

Hà Nội những ngày mưa
Dòng thời gian quẩn quanh, tẻ nhạt
Mưa! Cũng không làm em vơi khát
Những chuyến đi về nơi anh đã đi qua
Cơn mưa đêm thấm qua từng kẽ lá
Lặng lẽ một đóa vô thường
Êm đềm hé nở giữa bình minh…!


Ảnh: Internet

Yên Vũ - Cho mùa mưa 2011

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Cẩm chướng

Tháng tư…!

Người đàn bà khóc