Nhớ

Ảnh: Internet

Vắng tiếng cười của anh
Căn nhà bỗng trở nên im lìm kỳ lạ
Tiếng mưa rơi nhợt nhạt cả nỗi buồn
Vì sao? Em chẳng biết

Những quẩn quanh tuần hoàn cất vào trái tim
Vẫn chỉ là một từ NHỚ!
Dẫu cách ngăn, dẫu trái tim anh thêm một lần khép cửa
Em chẳng biết vì sao

Không suy luận mông lung
Không đi đến tận cùng gốc rễ
Hờn trách nhau làm gì. Gặp gỡ rồi chia ly
Âu cũng là… duyên phận phải không anh?

Những khoảng trống lặng im
Để lại trong em bao nỗi niềm khắc khoải
Yêu – Không yêu? Giữa im lặng khôn cùng.
Đâu là lời trái tim muốn nói?

Thôi so đo làm gì.
Dẫu yêu hay không, dẫu có muôn vàn lý do để quên
Và… sự im lặng của anh đã là câu trả lời rõ nhất
Thì với em vẫn chỉ là NHỚ!

Nỗi nhớ quẩn quanh. Đêm - Ngày tồn tại.
Điệp khúc trỗi lên: Nhớ anh! Nhớ anh!...
Trong đêm hoang liêu. Giữa ngày vắng lặng

Em đón đợi anh về từ miền ký ức xa xưa…!!!
ĐH, 2011
P/s: Buồn buồn gõ chơi… Chả vì lý do gì cả.

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Cẩm chướng

Tháng tư…!

Người đàn bà khóc

Tầm xuân