Bình Lặng

Ảnh: Yên Vũ

H. mến,
Bài thơ này anh làm đã lâu rồi, để nói về một cảm giác có lẽ luôn tồn tại trong nhiều người chúng ta. Bình yên, bình an, bình lặng… Trong số các người bạn của anh, có lẽ em là người thường viết, thường nghĩ về điều này nhất, và đã chia sẻ với anh. Nên anh nghĩ nếu một lần có dịp, và muốn đề tặng cho ai đó, thì anh sẽ đề tặng cho em. Có rất nhiều niềm vui, và cảm giác dễ chịu, hạnh phúc khi chúng ta cố gắng và đạt được những mục đích, mơ ước trong cuộc sống, khi chúng ta ở giữa muôn người đông vui, giữa cảnh sống nhộn nhịp. Nhưng anh nghĩ rằng, chỉ khi mình biết cảm nhận và hiểu được cả những khoảng lặng, khoảng trống của chính mình, mình mới có được bình an và hạnh phúc thực sự.
Thân chúc em một Sinh nhật vui và đáng nhớ!

BÌNH LẶNG

- tặng em gái -
Xin bình lặng như mầm non từ hạt
tỉnh cơn ngủ vùi khẽ dậy lúc xuân sang,
như vách đá triệu năm – ngỡ hững hờ lạnh nhạt
mà thẳm sâu trong lòng là núi lửa chưa tan

Xin bình lặng như rừng xanh đang im gió
chỉ sẽ thầm thì cho ai lặng yên nghe
như hạt mưa nhẹ rơi đêm đầu hạ
tan trong đất lành thành nhựa sống nuôi hoa

Xin bình lặng như hoàng hôn rực biếc
đỏ cháy cuối ngày khi nắng gió đã nguôi ngoai
dẫu phải tắt bao sắc màu chẳng tiếc
cho đêm huyền lộng lẫy với ngàn sao.

Xin bình lặng như nước nguồn thầm chảy
cho suối mềm dịu ngọt tưới muôn cây
cho rộn ràng nơi ngàn sâu thác đổ
cho một dòng sông xa con sóng mãi vơi đầy

Xin bình lặng cho mình đi…Bình lặng
xem cuộc trần như một thoáng mây bay…
Xin bình lặng trong nhau qua năm tháng
cho bớt những phút buồn và thêm một chút vui…

MNB, 06/2008

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Cẩm chướng

Tháng tư…!

Người đàn bà khóc

Tầm xuân