Cho tháng ba

Ảnh: Internet

Người ta nói “sinh con ra mới biết lòng cha mẹ”. Cứ mỗi khi nhớ tới câu này mình lại nhớ về một lần nọ:
Vào một ngày của tháng ba cách đây 5 năm, có thể nói đó là ngày u buồn nhất của mình. Bố mất!
Chị mình nghe tin dữ thì vội vã về ngay, chỉ mình mình không kịp chuyến bay đêm nên phải ở lại sáng hôm sau về sớm. Về tới HN cũng đã hơn 10h. Bắt taxi về đến nhà thì đã đầu giờ chiều. Chỉ còn khoảng hai tiếng nữa thì đưa bố ra đồng…
Tối đó ai cũng mệt, mình bị khản cổ và đau đầu nhưng đứa cháu ba tuổi cứ đòi ngủ chung với mình. Nhóc khóc ông nghe thương lắm rồi bị sốt, ho nữa. Mình mệt nhưng cả đêm hôm ấy không tài nào chợp mắt vì những cơn ho của nhóc làm mình thắt cả ruột gan. Đã thế, trời lạnh mà nhóc không chịu đắp chăn. Cứ đắp cho nhóc thì nhóc lại hất ra. Mình đành lấy chiếc áo khoác đắp cho nhóc, lúc này cu cậu mới chịu nằm yên. Nửa đêm cụ cậu bật dậy nhảy tót xuống giường: Dì ơi con muốn đi tiểu và phóng thẳng vào WC (Ở nhà mình từ chỗ ngủ đến WC khá là xa). Mình lóp ngóp dậy, bật điện và mò theo cu cậu. Xong xuôi cậu lại phóng thẳng lên giường chẳng nhõng nhẽo, mè nheo tẹo nào. Ngoan thật là ngoan!
Sáng dậy mình lẩm bẩm, nuôi con cực thật đấy. Chỉ có một đêm thôi mà em đã thấm lắm rồi.
Thế mới biết, mỗi người làm cha làm mẹ đã phải lao tâm khổ tứ như thế nào để nuôi nấng con mình. Và đối với người phụ nữ thì dù cuộc sống hôn nhân có gặp nhiều sóng gió, đối với họ đứa con vẫn là phần thưởng quý giá nhất mà thượng đế ban tặng. Con là cả bầu trời bình yên, yêu thương đối với họ.
Tháng ba có nhiều điều để suy ngẫm. Thương cho những người phụ nữ chúng mình. Cảm được tình cảm thiêng liêng giữa cha mẹ và con cái. Và cả một nỗi buồn đau theo năm tháng khó phôi pha. Mong rằng ở nơi ấy bố thanh thản và bình yên, bố nhé!
YÊN VŨ, 4.3.2011

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Tầm xuân

Cẩm chướng

Người đàn bà khóc