Lan man với cỏ


Ảnh: Internet
Ta ngồi đây, giữa thảm cỏ xanh. Hương đồng nội ngai ngái, thơm nồng nỗi nhớ cứ ùa về cồn cào, da diết. Đã qua bao mùa trăng rồi nhỉ? Đã bao lần con nước đầy vơi? Ngước nhìn trời cao trong vắt bình yên lòng bồi hồi nhớ… Áng mây phương nam đang trôi về đâu? Ngoài kia vẫn thế, tấp nập, ồn ào dòng đời xuôi ngược. Có bao giờ mây trở về phương bắc xa xôi? Thôi… tĩnh lặng một chút nhé, êm đềm tựa vào vòm cây mùa thu, nhắm mắt lại và chẳng nghĩ ngợi điều gì.
Phải chăng thời gian luôn là liều thuốc tốt nhất để lãng quên, còn thiên nhiên luôn nuôi dưỡng tâm hồn ta sắc màu dịu mát, ngọt lành?
Chập chờn trong cơn mơ, cánh đồng chiều hoang vắng khoác lên màu cỏ úa nồng nàn như tình yêu đang độ chín. Vậy thì cỏ ơi, ta đã yêu chăng? Ta chẳng biết đâu, chỉ thấy mình nông nổi, trẻ con trước người. Cứ giận hờn vô cớ, cứ thấy buồn, thấy xa vắng khi người thờ ơ. Mùa thu sao cứ vời vợi buồn, vời vợi nhớ, những yêu thương có bao giờ… Người thì cứ thế thôi, một áng mây xa, một bầu trời cao vô tận, một cơn gió đến đi vô chừng…
Ta bật cười trước sự ngây ngô, khờ khạo của chính mình. Sao ta cứ đi tìm, chờ đợi những điều viển vông thế nhỉ?
Giữa thảm cỏ xanh, màu hoa tím mong manh, vấn vương quá đỗi. Những nỗi nhớ của ta dường như không chỉ là nỗi nhớ nữa rồi.
Trước tình yêu thật hồn nhiên, trong sáng, đơn giản và hứa hẹn ngày đơm hoa kết trái của hai em C & T. Ta thấy mừng rồi lại chạnh lòng buồn. Ta cũng chỉ mong ước đơn giản thế thôi cỏ ạ. Có một người ta yêu thương và người yêu thương ta, cùng ta đi về miền hạnh phúc. Có thể cuộc sống còn đó muôn vàn khó khăn và quá nhiều bất trắc không lường trước nhưng ta sẽ luôn cùng người đối mặt, vượt qua.
Chỉ thế thôi, vậy mà… chiều nay chỉ mình ta ngồi với cỏ. Dòng sông vẫn êm đềm trôi, dòng đời vẫn ồn ào, náo nức… lại chẳng biết mình về đâu.
Đóa hoa màu tím vẫn lặng thầm đón gió mưa sa giữa thảm cỏ xanh bình yên chờ đợi.
Còn ta…? Cỏ ơi!
P/S: Sắp tới phải tìm một công việc gì đó để làm thêm hoặc một lớp học nào đó chui vào thôi. Chứ tối đến rảnh rỗi quá lại vơ vẩn, linh tinh chán ngắt như thế này :).
Yên vũ, 10.9.2010

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Tầm xuân

Cẩm chướng

Người đàn bà khóc