Và Nỗi Nhớ


Ảnh: Internet

“Cho đến bây giờ anh vẫn ngỡ như một giấc mơ, một giấc mơ đã mang đến cho anh mọi cung bậc xúc cảm. Một giấc mơ mà anh đã tự tay giết chết nó, không cho cả anh và em một cơ hội…”
Em hay ra phía Nam SG hóng gió. Mùi hương cỏ nồng nàn gợi nhớ cánh đồng quê thân thuộc, lũy tre làng xanh mát, một tình quê ấm áp, thân thương. Tất cả vẫn luôn như thế hoang dại, đơn sơ nhưng đẹp lung linh trong mắt em.
Và … nỗi nhớ cứ lẩn khuất đâu đó trong cỏ cây, trong dòng sông, trong nắng sớm, trong cái bàng bạc của sắc chiều, trong sương khói và trong những yêu thương, trong tâm tưởng.
Một tình yêu tưởng chừng như một giấc mơ thoáng qua trong đời em nhưng đã ở lại trong em thật lâu, rất lâu.
Khi ra đi anh đã mang theo giấc mơ của em, sự hồn nhiên, vô tư trong em. Nhưng những thứ ấy rồi cũng chẳng là gì cả. Chỉ biết nỗi nhớ là không thể chối bỏ được.
Có những lúc em nghĩ rằng em đã thực sự yêu, rất yêu…
Có những lúc em cho rằng tình cảm ấy chỉ thoáng qua thôi, sẽ quên nhanh thôi.
Nhưng rồi… nếu yêu sao lại im lặng thế, sao không làm gì cho tình yêu của mình.
Nếu chỉ thoáng qua… sao cứ day dứt mãi không nguôi.
Nỗi nhớ vẫn luôn hiện hữu trong em không thể lý giải, không đói, không khát nhưng triền miên thao thức.
Có những điều… tháng năm rồi sẽ qua đi.
Yên Vũ, 2010

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Tầm xuân

Mùa xuân-hạnh phúc-tình yêu

Cẩm chướng

Trông hoa, nhớ người :)