Mấy cậu bạn quỷ sứ


Ảnh:Yên Vũ
Cứ lâu lâu mấy cậu bạn từ thời cấp ba của tớ tụm lại nhậu nhoẹt là y như rằng điện thoại của tớ đổ chuông dồn dập. Chẳng phải là các cậu ấy quá quý mến tớ đâu. Dù rằng tớ đã được liệt vào hạng vừa quý vừa hiếm nhất lớp đấy. Vì chỉ có một mình tớ cô đơn toàn phần cho đến tận bây giờ. Có nghĩa là các cậu ấy có thể phiền nhiễu tớ vào buổi tối mà không sợ ai đó ghen. Mấy cậu ấy càng ngày càng hư, leo lẻo tiếp thị bản thân và còn đòi chống ế cho tớ.
Đương nhiên là tớ sẽ tìm cách đáp trả thích đáng: Mấy cậu toàn hàng secondhand hoặc hết date rồi, miễn bàn nha. Tại tớ có nhiều người yêu quá nên chưa biết chọn ai, bỏ ai đó thôi. (Híc! Được thế cũng đỡ. Mình nổ ác…:)
Tớ hỏi cậu lớp trưởng: Baby nhà cậu thế nào rồi?
2 tuổi, béo khỏe
Thế bao giờ cưới vợ cho nhóc?
Thì đợi em để cưới đấy
Ức quá, tớ kêu trời: Lấy tớ về để gọi bằng bà à?
Không đến mức đó đâu. Cậu vẫn còn trẻ lắm mà.
Cậu này dã man dễ sợ. Ngày xưa hiền hiền thế, giờ thì…
Mấy cậu này bị vợ kìm kẹp dữ quá hay sao mà được dịp ra ngoài là tranh thủ tán tỉnh tía lia. Nên mỗi lần nói chuyện là mình lại nửa đùa nửa thật sạc cho một trận.
Lâu lâu nghe giọng bắc cũng có cảm giác ấm áp. Mấy cậu thì cứ có cái trò lấy điện thoại của nhau gọi cho mình ỡm ờ: Anh đây, em không nhận ra anh sao? Không lưu số của anh à?
Nhận sao mà nhận. Muốn nói chuyện thì xưng tên không là tớ tắt máy đấy. Ha ha… dọa thế là sợ liền à.
Ngày xưa thế, giờ vẫn thế. Tớ luôn là kẻ đanh đá, chua ngoa trong con mắt của mấy cậu bạn tớ mà.
Yên Vũ, 9.8.2010

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Tầm xuân

Mùa xuân-hạnh phúc-tình yêu

Cẩm chướng

Trông hoa, nhớ người :)