Gã ngan đáng ghét

Ảnh: Internet

Nhà cô bé có một đàn ngan. Các cô ngan mái đều hiền lành chăm chỉ, mỗi ngày mỗi cô cho bé một quả trứng. Thi thoảng có cô nằm ổ rồi trứng nở ra những nhóc ngan xinh xắn.
Tuy nhiên cái gã ngan trống thì luôn làm cô bé khó chịu bởi dáng vẻ hung hăng của gã. Suốt ngày gã cứ khuỳnh khuỳnh đôi chân, dạo những bước đi chậm rãi, oai vệ. Cái đầu gã nghênh nghênh với cái mào đỏ rực nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt.
Mỗi lần nhìn thấy hắn cô bé ức lắm. Cô chỉ muốn trêu hắn một trận cho bõ tức.
Một buổi sáng, đàn ngan đang ăn ở sân. Cô đứng ở trên hè nhìn xuống, điệu bộ của gã ngan làm cô không chịu được, cô tiến về phía hắn, dứ dứ nắm đấm vào mặt hắn. dậm chân bạch bạch dọa nạt hắn. Vậy là ôi thôi, cô chưa kịp làm gì hắn thì hắn đã lao về phía cô, chiếc miệng bè bè của hắn ngoác ra, định vặt chân cô như món dau diếp ở vườn nhà. Cô quýnh quáng co giò phóng chạy về phía chuồng bò. Chuồng bò được kết lại bằng những cây gỗ rắn chắc. Cô bị dồn tới chân tường của chuồng bò và vội vã leo lên. Nhưng… không xong rồi, gã đã kịp thời mổ vào khoeo chân cô một nhát đau điếng, máu tứa ra, chảy. Nhưng cô chẳng dám nhảy xuống, mà leo lên cao hơn chịu trận. Gã ngan chưa chịu đi ngay. Cô chờ một lúc lâu, gã bị mấy cô ngan cái dụ mới bỏ đi. Lúc đó cô mới dám leo xuống vẫn còn “tim đập, chân run” vừa tập tễnh trở về nhà vừa đưa mắt dáo dác tìm kiếm gã.
Từ đó trở đi cô sợ kiệt cũng không có ý định trả thù gã. Thương thay cho sự bướng bỉnh của cô. Mặc dù bị mẹ cảnh báo trước về việc ngan trống thường hay tấn công người bằng những cú mổ vô cùng ác liệt thì cô vẫn chẳng chịu nghe. Hôm đó cô bị gã ngan vặt khoeo chân đến nỗi chảy máu là do mùa hè nên cô mặc quần short. Năm ấy cô khoảng 6-7 tuổi. Một mùa hè đáng nhớ, một sự kiện đáng nhớ trong tuổi thơ của cô.
Yên Vũ, 15.6.10

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Tầm xuân

Mùa xuân-hạnh phúc-tình yêu

Trông hoa, nhớ người :)

Điều em muốn