Tháng Tư về đâu?

Ảnh: Internet

“Chàng Trương Chi đi đâu, để lụy sầu cho em”
Tháng tư… anh kéo em thoát khỏi cơn mê sâu vương nỗi sầu quá khứ. Mỏng manh, ngại ngần em bước ra khu vườn yêu đón ánh mặt trời. Những tia nắng sớm trong vườn sáng lên lung linh phản chiếu trên từng đóa hoa loa kèn trắng muốt, kiêu sa.
Tháng tư… hoa loa kèn nở rộ, lồ lộ một vẻ đẹp thanh tân, viên mãn, đài các nổi bật giữa ngàn hoa rực rỡ sắc hương. Em nhớ mình có viết về tháng tư, về hoa loa kèn nhưng chưa bao giờ thực sự hiểu về loài hoa này. Cho đến một ngày đọc tản mạn về tháng tư của Yên Yên, lòng lại dấy lên những nao nao hoài niệm, hiểu hơn một chút về hoa, thấm thía câu người xưa thường nói: “Yêu hoa đâu dễ biết hoa”.
Tháng tư… con đường mênh mang gió, bầu trời xanh và cao hơn, ngày trở nên dài hơn. Lòng chợt vui như một khúc tình ca. Phố yên tĩnh Hàng me rủ bóng êm đềm. Nắng chiều vắt qua những tàn cây nhịp nhàng, uyển chuyển trong vũ điệu valse rộn ràng.
Tháng tư… dìu dịu nắng. Thoang thoảng mùi hương long não đánh thức niềm yêu sau giấc ngủ vùi quên. Nỗi buồn dường như tan đi, băng giá dường như tan đi. Anh bên em nồng ấm, dịu dàng. Nhưng em cũng như đóa hoa kia thôi, mỏng manh, e ấp, khôi nguyên trong nắng sớm, em chẳng thể tỏ bày, chẳng thể nói lời yêu.
Để rồi…                                                    
Tháng tư bạn về đâu? Từng cánh hoa khắc khoải, rơi rơi không lời tiễn biệt. Con đường ngan ngát xanh trốn tìm giấc ngủ vùi quên. Chiều trầm tư thấm từng nỗi buồn áng mây phương bắc. Mưa rơi… vọng sầu lên, Trương Chi thổi khúc đoạn trường.
Dùng dằng bao điều chưa nói, trải lòng mình vào tiếng sáo mêng mang, mêng mang sầu…

Tháng tư… về đâu?
YÊN VŨ, 2010

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Tự Khúc Mùa Thu

Tầm xuân

Dặn

Điều em muốn